ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 714

gia lại không cho hắn xem hay sao? Chính là như vậy, phụ thân sẽ bị mang
tiếng là kẻ khư khư cố chấp. Phụ tử chúng ta sẽ bị xem là gì đây?”

Phạm Văn Chu bình tĩnh khép lại quyển sổ trong tay rồi nói, “Số liệu

thuế muối không phải nói muốn xem thì có thể xem. Ta vẫn nói câu kia,
không có khẩu dụ của Vương gia thì ta không thể đưa ra.”

“Phụ thân, chẳng phải là ngài đang làm khó dễ cho nhi tử hay sao?”

Phạm Duy tự mình bưng trà hiếu thuận một phen, cười nói, “Bất quá con
cũng biết phụ thân xưa nay thiết diện vô tư. Thế tử cũng không phải là
người vô tình vô lý, nếu không thì như vậy đi, nhi tử cùng phụ thân đi gặp
Vương gia có được hay không, tốt xấu gì cũng đã cố hết sức, không làm
phụ thân phải khó xử.”

Phạm Văn Chu hưởng thụ một hồi, làm đủ tư thế thì mới chịu lấy ra chìa

khóa rồi mở ra một cái tráp, đem sổ sách trong đó đưa cho nhi tử, “Vương
gia đã sớm phân phó bảo ta chuẩn bị sẵn.”

Vậy mà ngài còn cố ý gây khó dễ cho ta.

Phạm Duy trong lòng oán giận, ngoài miệng vẫn phải cười lấy lòng mà

nói lời cảm tạ, ôm quyển sổ quay về phục mệnh.

Minh Trạm hơi kinh ngạc, “Nhanh vậy à?”

“Vương gia đã sớm phân phó, nếu không…” Cho dù như thế nào thì

Phạm Duy cũng không thể tố cáo chính phụ thân của mình, đành sửa lại lời
nói, “Nếu không phải phụ thân thấy ta còn trẻ nên dặn dò vài câu thì ta đã
sớm trở lại, không làm chậm trễ chuyện của thế tử.”

Minh Trạm hiểu rõ rồi cười cười, “Chỗ của ta có một cái nghiên mực cổ,

ngươi cũng biết ta không biết thưởng thức mấy thứ này. Trong chốc lát
ngươi cứ cầm dùng đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.