ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 824

Phùng Thiệu Minh lựa lời mà nói, “Nhạc phụ nhạc mẫu ở phủ, rất lo lắng

cho tứ đệ. Trong chùa mặc dù thanh tịnh nhưng dù sao cũng là nơi tu hành
của ngươi xuất gia, đồ dùng thức ăn cũng hữu hạn, sẽ không chu toàn cho
tứ đệ.”

Phạm Duy than thở, “Ai chẳng biết như thế, nhưng thế tử đã quyết định

cái gì thì không ai có thể thay đổi. Ta chỉ có thể ở đây hầu hạ thế tử, cũng
coi như làm hết trách nhiệm của một thủ hạ. Còn phải thỉnh đại cô gia nói
tốt vài câu ở trước mặt Vương gia và Vương phi, chớ làm cho Vương gia
và Vương phi đau lòng.”

Phùng Thiệu Minh hỏi không được câu nào, bèn túm lấy y mệ của Phạm

Duy, thấp giọng nói, “Vậy ngươi cho ta một tin tức chính xác, tứ đệ tính ở
trên núi bao lâu?”

“Cũng khoảng mười ngày nửa tháng.”

Cái này thì còn có lý một chút, trong lòng của Phùng Thiệu Minh nắm

chắc, cũng không cố sống cố chết đòi Minh Trạm hồi phủ, thấy sắc trời đã
muộn, hắn cùng đám người Phạm Duy dùng vãn thiện, ở trong chùa một
đêm, ngày hôm sau mới hạ sơn.

Phượng Cảnh Kiền biết Minh Trạm vào chùa thì thở dài một hơi, lắc đầu

cười khổ, phái người tuyên triệu Phượng Cảnh Nam tiến cung.

Thời khắc mấu chốt thì huynh đệ sẽ rất hữu dụng.

Phượng Cảnh Nam cũng ủ rủ, hôn sự của Minh Trạm liên tục gặp chuyện

không may, cho dù không mê tín thì cũng phải cân nhắc lại, huống chi xưa
nay Phượng Cảnh Nam rất tinh tế.

“Trẫm có lỗi với Minh Trạm a.” Việc đã đến nước này, không cần phải

hàn huyên dài dòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.