DIỄM CHI - Trang 184

- --------*------------*----------

Việc tôi cương quyết nghỉ học đã khiến bố vô cùng đau lòng, bố thức

trắng mấy đêm liền để tự dằn vặt bản thân. Mới có mấy hôm thôi mà bố già
hẳn đi, tóc trên đầu bắt đầu điểm vài sợi bạc, gương mặt cũng hốc hác
kham khổ hơn nhiều.

Tôi có chút áy náy nhưng đã quyết nghỉ rồi nên chỉ có thể lặng lẽ quan

sát và chờ bố nguôi giận mà thôi.

Mấy ngày ấy ngoài ra mộ bà tôi chỉ ở nhà, ngay cả cái Hương cũng là bố

đưa đi học vì tôi ngại gặp bạn bè, sợ chúng nó chê cười nên quyết không
bước chân tới gần trường.

Thời gian đấy thầy giáo chủ nhiệm cũng tới tận nhà nói chuyện, có cả

một số bạn cán bộ lớp nữa, nhưng tôi chỉ ngồi im lặng tuyệt nhiên không
nói câu nào. Thầy nói mãi không thấy tôi thay đổi thì chán không nói nữa
mà đi về. Mấy bạn kia cũng chỉ tới nhà tôi 1 lần duy nhất ấy, thế cũng tốt
tới nhiều tôi lại ngại mà cũng mất thời gian của mọi người.

Tôi quyết định nghỉ học đi làm nhưng chưa biết nên làm gì nên tạm thời

vẫn ở nhà. Hôm ấy tôi đang lúi húi nấu cơm thì nghe tiếng chó sủa nên
chạy ra, tôi không nghĩ cô giáo chủ nhiệm cũ lại tới nhà tôi. Tôi cũng
không còn là học trò do cô đứng lớp mấy năm nay rồi, không hiểu sao cô
lại tới đây.

Cô thấy tôi cứ lúng túng mãi thì hỏi:

- Sao thế, thấy cô không vui à mà sao không mời cô vào nhà.

- À, dạ không ạ, tại em vui quá, bất ngờ quá. Em mời cô vào nhà ạ.

Cô mìm cười hiền hậu đi vào trong nhà, tôi rót nước mời cô rồi lễ phép

hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.