DIỄM CHI - Trang 21

DIỄM CHI

Dạ Thảo

dtv-ebook.com

Chương 3

Tất nhiên là tôi chẳng thể nào tìm ra câu trả lời bởi sau đó tôi đã ngủ

quên lúc nào chẳng hay. Sáng hôm sau tỉnh dậy thấy mẹ vẫn nằm đó, bình
thường mẹ dây rất sớm để dọn dẹp rồi chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà sau
đó gọi tôi dậy đi học.

Vậy mà hôm nay tôi dậy rồi mà mẹ vẫn chưa tỉnh, nghĩ mẹ mệt nên tôi

rón rén chui ra khỏi giường, tự vệ sinh cá nhân sau đó thay đồ.

Bố đứng ở cửa nhìn tôi với ánh mắt trầm buồn, ông đưa cho tôi mấy

nghìn lẻ rồi bảo:

- Hôm nay Chi ra quán bà Mận mau tạm cái gì ăn rồi đi học nhé.

Nếu hỏi ai chiều tôi hơn, thì tôi sẽ không ngần ngại trả lời đó là bố.

Nhưng mà bố lại đánh mẹ, bố làm mẹ khóc…

Thấy tôi cứ ngần ngừ bố hỏi:

- Con sao thế, cầm lấy rồi còn đi học kẻo muộn.

- Vâng.

Tôi nhận tiền từ tay bố rồi lầm lũi chào bà đi học, bà không tươi cười đáp

lại tôi như mọi lần mà nhìn sang giường mẹ bóng gió nói:

- Mới có thế mà nó đã dằn dỗi không thèm dậy rồi đấy.

- Mẹ, nhà con mệt chứ dằn dỗi cái gì,.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.