DIỄM CHI - Trang 277

- Nếu như không phải vì tao đang cần một nghề để kiếm cơm thì tao chắc

chắn sẽ đi thật xa đi đến một nơi không còn phải thấy cái bản mặt mày nữa.
Nhưng tiếc là hiện tại tao vẫn chưa thể, thế nên từ hôm nay dù có gặp tao ở
bất cứ đâu cũng xem như chưa từng quen biết. Bởi vì bây giờ tao thật sự vô
cùng kinh tởm mày.

Chưa bao giờ tôi phản ứng mạnh như thế, kể cả khi bố mẹ ly hôn, hay

lúc mẹ bỏ tôi để đi lấy chồng khác tôi cũng không cảm thấy muốn bùng nổ
như bây giờ.

Cái Nga lần đầu tiên chứng kiến tôi mất bình tĩnh đến thế thì sốc quá mà

đứng đơ ra đó khóc. Nếu không phải vì tôi vẫn xem nó là bạn thì tôi còn
nói những câu nặng nề hơn thế nhiều lần. Tiếc là thấy nó khóc tôi vẫn có
chút thương nên không độc mồm độc miệng được.

Tôi và nó không nấu nướng gì, thời gian đa phần là ở quán nên ngoài

mấy bộ quần áo với vật dụng linh tinh ra thì cũng chẳng có gì.

Xếp xong đồ tôi kéo thẳng ra cổng mà không hề ngoái lại, ở đây vẫn còn

vương vãi vài quả ổi, mỗi quả lăn một nơi, có quả thì lăn cả và đống cát
bẩn thỉu. Tôi tiến thẳng tới qua ổi trước mặt, đưa chân dẫm nát nó như dẫm
đi cái tình bạn bấy lâu nay của tôi và cái Nga.

- ------*-------*-------

Chưa thể tìm cho mình một chỗ ở mới nên đành đến chỗ làm, nói khó

với chị chủ cho ở nhờ mấy hôm tới khi tôi tìm được phòng mới sẽ chuyển
đi. Chị nhìn tôi hất hảm hỏi:

- Hôm trước tao đã nghi rồi, giờ thì sao, mày với con Nga có chuyện gì.

Tôi không muốn lôi vết thương lòng của mình ra xát muối thêm vào nên

từ chối không kể lại cho chị nghe. Còn chị nhìn tôi khuyên can:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.