DIỄM CHI - Trang 278

- Đến anh em ruột thịt còn có lúc hiểu lầm cãi vã thì chúng mày làm sao

tránh khỏi. Chị khuyên thật, em cứ bình tĩnh lại, đừng có nóng vội kẻo
đánh mất tình bạn. Ở đây tìm dược đứa bạn thân khó lắm, đừng có vì một
chút hiểu lầm để sau này phải hối hận.

- Rốt cuộc chị có cho em ở không, không thì để em đi tìm chỗ khác.

- Được rồi, ở thì cứ ở thoải mái tao cũng chẳng tính mày tiền nhà hay

điện nước đâu, phòng đằng nào cũng để không, mày ở hẳn cũng được.
Nhưng chị vẫn khuyên mày nên bình tĩnh, đừng quyết định bất cứ thứ gì
trong lúc nóng giận cả kẻo sau này hối cũng không kịp đâu.

Chị làm gì có bạn thân, nên làm sao hiểu được cái cảm giác bạn thân

phản bội là thế nào. Mãi mãi chị cũng không thể hiểu được nỗi đau tôi đang
phải gánh chịu nó lớn tới đâu. Mặc kệ chị đang đứng đó giảng đạo, tôi xoay
lưng kéo luôn vali của mình vào phía trong. Chị thấy thái độ của tôi thì
mắng với:

- Tao đang nói mà mày bỏ đi thế à

Chị không thấy tôi đáp thì đi theo sau, ở đây có tổng cộng 3 phòng cho

nhân viên ở. 1 phòng cho Nam, còn 2 phòng nữ vì nữ ở đây đông hơn,
nhưng phòng phía ngoài do nắng chiếu trực tiếp vào tường làm cho không
khí lúc nào cũng ngột ngạt nên bọn tôi chẳng bao giờ ở đấy mà dùng để
đựng mấy đồ linh tinh. Tôi không thể chiếm phòng nghỉ ngơi của mọi
người nên đành chấp nhận ở phòng đó.

Chị chủ có nỏi tôi ở hẳn đây cũng được nhưng tôi không muốn, phần vì

ở đây quá phức tạp, phần vì tôi không xác định làm cái nghề này lâu dài.
Trước có đứa bạn thân tâm sự thì còn muốn phấn đấu, giờ đến bạn thân
cũng trở mặt tôi thật sự chẳng muốn làm ở đây thêm chút nào nữa cả.

Tôi dự định làm thêm một vài tháng rồi nói khó với chị chủ rồi xin nghỉ,

lúc đó tôi cũng đủ 18 tuổi, sẽ kiếm một nghề nào đó làm cho gần bố, gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.