DIỄM CHI - Trang 291

mày với cái Hương nữa nên phải cố lên, nhá. Tao xin lỗi.

Tôi không muốn nghe thêm nữa nên từ từ nằm xuống kéo chăn trùm kín

đầu mà khóc thầm. Tôi đã cố quên đi chuyện nhơ nhớp tối qua mà thấy nó
tôi lại chẳng thể nào quên nôi. Tôi tự khinh bỉ chính bản thân mình, một
con đàn bà hư hỏng.

Cái Nga dọn dẹp xong thì lặng lẽ ra về, đúng lúc đó thì chị giao hàng

cũng gọi lại cho tôi hỏi đường. Cái Nga nói đúng, tôi còn bố, còn cái
Hương, nhất định phải ăn, ăn để khỏe lại. Ăn để có sức còn trả thù những
kẻ đã hại đời tôi nữa chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.