DIỄM CHI - Trang 326

- Đúng, ý tao là nếu lỡ có thật thì nên bỏ đứa nhỏ đi.

- Nhưng mà..

- Nhưng nhị cái gì mày còn nhỏ còn cả tương lai phía trước, bây giờ mày

sinh nó ra xem như vất bỏ luôn tương lai. Hơn nữa mày có thai thì cùng
lắm đi làm được 1 2 tháng nữa khi lộ bụng rồi sẽ chẳng ma nào nó thuê
nữa. Khi ấy đến cái thân mày mày còn chẳng lo xong thì lấy gì mà lo cho
đứa nhỏ. Còn bố mày nữa, ông ấy sẽ sống sao khi mày vác cái bụng về. Bố
mày khổ cả đời rồi đừng để ông ấy phải chịu thêm điều tiếng nữa. Cả cái
Hương nữa, bố mẹ mày ly hôn nó đã bị bạn bè nói ra nói vào giờ lại thêm
mày nữa thử hỏi nó có nghỉ ngang như mày ngày xưa hay không?

Nó nói tới đâu tôi khóc tới đấy, dù mấy lời ấy là tàn nhẫn, dù có người

nói nó độc ác khi đang tâm giết đi một sinh linh nhưng xét cho cùng cũng
vì nó lo cho tôi. Và mấy lời nó nói cũng chính là điều mà tôi đang nghĩ.

Nó lau nước mắt cho tôi rồi an ủi:

- Thôi nín đi, còn có tao đây, tao sẽ lo ổn thỏa cho mày không phải sợ gì

cả. Tước đi mạng sống của nó là tàn nhẫn nhưng đem nó đến cuộc đời mà
không thể cho nó những gì tốt đẹp nhất thì cũng độc ác không kém.

Tôi rúc sâu thêm một chút nữa vào lòng nó, tôi muốn tìm một chút hơi

ấm để có cảm giác an tâm. Cứ thế hai đứa nằm ôm nhau mỗi đứa theo đuổi
một suy nghĩ khác nhau.

Tôi không rõ nó đang nghĩ gì, còn tôi thì nghĩ về những điều mà nó phân

tích. Tôi đã từng có quãng thời gian lủi thùi một mình do mẹ bận làm, hơn
ai hết tôi hiểu cảm giác tủi thân và đau lòng khi thiếu thốn tình cảm ra sao.
Chính vì thế tôi không muốn đứa nhỏ này lại rơi vào hoàn cảnh giống tôi,
không muốn mỗi khi đêm về nó lại ngước lên nhìn tôi mà hỏi:

- Mẹ ơi, bố đâu, sao ai cũng có bố còn con thì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.