DIỄM CHI - Trang 354

- Cơ thể chị còn yếu, bác sĩ nói không được đi lại nhiều hay vận động

mạnh. Chị nên nằm nghỉ cho mau khỏe.

Tôi nhìn cậu ta, chẳng hiểu sao lại thốt ra một câu chẳng liên quan gì đến

câu chuyện:

- Anh chắc đang khinh thường tôi lắm hả.

Không nhìn cũng biết cậu ta bất ngờ thế nào về câu hỏi ấy, nhưng rồi vẫn

thật thà trả lời:

- Mới đầu thì có, nhưng trong lúc ngồi ở cửa phòng cấp cứu bạn chị có

kể cho tôi nghe về cuộc đời chị rồi. Thật ra chị mạnh mẽ hơn vẻ ngoài của
chị rất nhiều.

Sau câu nói ấy cả tôi và cậu ta đều rơi vào trạng thái im lặng, cho tới khi

cái Nga bước vào. Nó thấy tôi đã tỉnh thì lao vội đến bên tôi khóc mếu nói:

- Mày tỉnh rồi, may quá, tao cứ sợ mày sẽ bỏ tao mà đi, sợ không còn

thấy mày mở mắt nữa, lúc đó mày, mày chảy nhiều máu lắm.

- Chị bình tĩnh đi, chị ấy vừa mới tỉnh bác sĩ có dặn đừng để chị ấy bị sốc

nữa mà. Chúng ta không nên nhắc lại chuyện cũ nữa.

Tôi và cái Nga không ai bảo ai mà cùng đưa mắt lên nhìn cậu ta. Lúc này

con Nga mất hẳn đi vẻ chanh chua thường ngày, bất chợt nó ngoan như một
chú cún mà gật đầu đáp:

- Tôi biết rồi, cảm ơn cậu.

Người thanh niên đó ngồi thêm một lát rồi cũng về, chờ cậu ta đi khuất

hẳn tôi mới hỏi cái Nga:

- Bố tao gọi gì đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.