DIỄM CHI - Trang 36

tưới nước cho chúng. Lúc ấy mẹ vẫn bảo:

- Sang năm thì Chi tha hồ quả ăn, thích ăn gì có nấy.

- Nhiều cây thế này con ăn sao hết hả mẹ.

- Thì Chi phụ mẹ đi chợ, hai mẹ con mình cùng bán hàng.

Tôi lắc đầu xua tay từ chối:

- Con không đi chợ bán hàng đâu, con xấu hổ lắm, nhỡ gặp bạn chúng nó

cười con thối mũi.

- Ơ hay con bé này, mình đi bán hàng chứ đi ăn trộm ăn cắp đâu mà

người ta cười.

- Thôi thôi, mẹ cho con làm việc khác đi, con không đi chợ bán hàng

đâu.

- Con à, bán hàng cũng là một nghề, có cái gì mà con phải xấu hổ.

Mẹ cứ thế tỉ tê phân tích cho tôi nghe, nhưng tôi bỏ ngoài tai, nhất quyết

không chịu nhận lời đi chợ cũng mẹ. Hết cách mẹ đành lắc đầu ngán ngẩm.

Cả một ngày theo mẹ ra vườn, tôi mệt tới mức chỉ muốn đi ngủ ngay

nhưng còn vướng đống bài tập chưa làm xong nên đành cố lết cái thân xác
đến bàn học. Cố làm thật nhanh còn đi nghỉ mà cái Hương cứ đến gần phá
đám. Hết giật tóc lại gạch vào sách của tôi mấy đường, nói em không được
tôi tức quá đánh luôn vào mông nó một cái rồi quát:

- Cút ra ngoài kia cho tao học bài không hả.

Cái Hương bị đánh lại bắt đầu giờ trò ăn vạ, nó ngồi bệt xuống nền nhà,

vò mạnh hai chân vào nhau rồi khóc lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.