DIỄM CHI - Trang 64

Không khí gia đình tôi một lần nữa lại rơi vào ngột ngạt, lâu lắm rồi, kể

từ ngày mẹ đi làm công nhân đến nay tôi mới lại phải sống trong cái không
khí đáng sợ ấy lần nữa. Ngột ngạt tới mức thở tôi cũng chẳng dám thở
mạnh, cái Hương cũng giống tôi, chỉ lặng im nhìn bố, không cười đùa,
không hát hò như mọi ngày.

Mẹ nhìn chị em tôi như thế thì ôm cả hai đứa vào lòng nói:

- Mẹ xin lỗi, xin lỗi hai con.

Tôi không biết tại sao mẹ phải xin lỗi chị em tôi, cũng muốn hỏi nhưng

thấy mẹ buồn nên lại thôi.

- ------*-------*------

Mãi đến sáng hôm sau, khi chị em tôi chuẩn bị đi học, còn mẹ chuẩn bị

đi làm bố mới tỉnh dậy. Hơi rượu vẫn còn nên bố ôm chặt đầu lắc mạnh
mấy cái cho tỉnh táo. Mẹ thấy bố tỉnh thì vội vã chạy đi lấy cốc nước đưa
cho bố dè dặt nói:

- Anh uống nước đi.

Bố không nói gì chỉ cầm cốc nước tu một hơi hết sạch. Uống xong bố

định đưa lại cốc cho mẹ, thấy mẹ mặc cái áo công nhân quen thuộc thì
khựng lại hỏi:

- Cô đi đâu.

- Em… em đi làm.

- Cô đi làm, cô vẫn còn muốn đi làm…

- Dạ, em.. em...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.