DIỄM CHI - Trang 71

- Ngoan lắm, thôi rửa mặt mũi đi mà còn chuẩn bị, sắp 1h30 rồi, xong rồi

đóng cửa lại bà qua nhờ cô Tươi, con đi thì đi luôn ra nhà cô rồi cũng đến
trường với cô ấy nghe không.

- Dạ, con nhớ rồi.

- Không cần khóa cửa đâu, chỉ khép lại, lát bà về luôn đấy.

Bà nói rồi lại tập tễnh đi, cái chân bên phải của bà dạo này đang đau nên

không đi nhanh như bình thường được. Nhìn cái dáng đi khó nhọc của bà
tôi lại thấy thương, đáng ra tầm tuổi của bà phải được nghỉ ngơi. Vậy mà
qua sống với nhà tôi chẳng được mấy ngày vui vẻ cả, lúc nào cũng phải khổ
tâm vì con, vì cháu.

- -----*------*------

Bố mẹ tôi không hề hay biết việc ngày hôm đó tôi bị mời phụ huynh tới

trường, họ vẫn bận rộn với những trận cãi nhau liên miên. Còn tôi càng
ngày càng chán học, mục đích tới trường của tôi lúc này là để trốn tránh, để
không phải ở nhà, không phải chứng kiến hay nghĩ vì những cuộc cãi vã
của bố mẹ. Chỉ đơn giản là như thế.

Cô Hạnh, người đã tâm sự cùng tôi hôm trước, cũng là cô giáo chủ

nhiệm lớp tôi đã tinh tế nhận ra sự thay đổi của tôi. Cuối buổi hôm ấy cô
dặn tôi ở lại gặp riêng cô, lâu nay cái việc bị thầy cô bắt ở lại cuối giờ để la
mắng vì cái tội không tập trung học nhiều đến mức tôi chẳng còn cảm thấy
sợ như mấy lần đầu nữa.

Tôi bình thản ở lại, bình thản đứng bên cạnh chờ cô chửi, thấy cái vẻ bất

cần ấy của tôi cô có một chút buồn. Kéo tay tôi lại gần cô nhỏ nhẹ hỏi:

- Chị, dạo này em sao thế, lực học của em kém hẳn, điểm thi giữa học kỳ

1 cũng chỉ toàn trên trung bình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.