DIỄM CHI - Trang 93

- Không cho Chi đi đâu, Chi ở nhà với em cơ. Ở nhà cơ, không cho đi

đâu.

Cả bốn người đều khóc, tiếng khóc khiến cho tất thảy mọi thứ xung

quanh căn nhà quen thuộc đều nhuốm một màu buồn ảm đảm.

Bà dặn tôi nhiều thứ lắm, nào là phải tự vệ sinh cá nhân như thế nào. Tự

bảo vệ mình ra sao, bất kể lúc nào ở nhà một mình cũng phải đóng cửa cẩn
thận. Nếu không có mẹ ở nhà tuyệt đối không được cho người lạ vào nhà.

Cái Hương đã ngủ say, chỉ còn bà, bố và tôi nói chuyện, hai người cứ

thay nhau ôm chặt lấy tôi mà thơm lên má. Nụ hôn hòa lẫn nước mắt mà cả
đời này tôi cũng chẳng thể nào quên nổi.

Đến quá nửa đêm thì trời bắt đầu đổ cơn mưa, sấm chớp đì đùng, mưa

kéo dài tới sáng cũng chưa thấy tạnh. Cũng nhờ cơn mưa ấy mà tôi được
nán lại với bà với em thêm một chút.

Khi đó tôi thấy vui vì cơn mưa ấy đến đúng lúc, nhưng bây giờ nghĩ lại

tôi mới nhận ra cơn mưa ấy chính là báo hiệu cho những tháng ngày đầy
nước mắt và khổ cực của tôi sau này.

- ------*-------*------

Trời tạnh mưa cũng là lúc tôi nghe thấy tiếng xe máy của mẹ ngoài sân.

Tôi sắp phải đi, phải xa mọi người mất rồi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.