DIỄM CỐT - Trang 115

muốn nói gì đó thì đã nhắm mắt.

Đêm hôm sau nàng mới lặng lẻ tỉnh lại.

“Diễm Cốt...”, giọng nói khản đặc của Kinh Ảnh vang vọng bên tai,

nàng quay đầu lại liền thấy ngay gương mặt tiều tuỵ của cậu ta

“Ngươi đã bao lâu không ngũ rồi?”, Hoa Diễm Cốt mơ màng cất tiếng

nói.

Ta sợ nếu ta không gọi người thì người sẽ không tỉnh dậy nữa, Kinh

Ảnh nhọ giọng nói, sau đó nhẹ nhàng gối mặt vào lòng bàn tay nàng, vừa
nhắm mắt lại thì nhanh chóng mở ra ngay: “Người chờ mojt chút, ta đi lấy
cháo”.

Hoa Diễm Cốt toan gật đầu nhưng cơn buồn ngũ đột nhiên ập đến,

không sao mở mắt cho được.

Cho đến ngày hôm sau tỉnh dậy, thì thấy Kinh Ảnh một tay bưng bát,

một tay cầm thuốc, điềm tỉnh hỏi nàng: “Ăn cơm trước hay uống thuốc
trước?”.

“Thuốc đó dùng để bôi bên ngoài...”, Hoa Diễm Cốt rốt cuộc cũng tìm

ra cơ hội nói câu này.

“Vậy thì ăn cháo trước”, Kinh Ảnh lập tức dìu Hoa Diễm Cốt dậy để

nàng dựa vào cậu ta, tay chân lóng ngóng đút chasco cho nàng.

Hoa Diễm Cốt tuy không muốn chút nào cũng ráng gượng ăn nữa bát

cháo.

“Ta ăn đủ rồi.”

Ăn nữa bát cháo vào bụng, nàng từ từ đẩy bát ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.