DIỄM CỐT - Trang 190

Ngô Cơ bên Xuân Hương lâu, giọng nói hay như hoàng oanh của Lý Tân
Hoa bên Lục Hồng Viện, hay là bầy vũ cơ Ba Tư của Vân Ngoại lâu, chỉ e
nô gia còn chẳng xứng để xách giày cho bọn họ. Chỉ có điều… thân là một
nữ tử, nô gia không cần phải tài hoa như vậy”.

Hai tách trà mới, tỏa rạng hai dung nhan tuyệt sắc.

“Thói đời ganh tỵ, nam nhân cũng vậy thôi, tài hoa của nô gia, không

phải là để vượt mặt bọn họ, mà chỉ để mua vui cho bọn họ mà thôi… cứ
như Bùi các lão kia, chơi cờ dở tệ, nô gia muốn thắng ông ta chỉ là chuyện
đơn giản, nhưng muốn chỉ thắng có một nửa thôi, thì mới hao tổn tâm trí.
Cũng may công sức bỏ ra được đền đáp, đêm đó, ông ta được tận hứng, sau
khi trở về, gặp ai cũng khen nô gia hay. Hay gì chứ? Hay ở chỗ hiểu lòng
người, hay ở tâm trạng của ông ta:, Yên Chi thổi lá trà trong tách, khẽ nhấp
một ngụm, cười nói: “Còn những kẻ cố ý đến gây rối, kỳ thực nô gia cũng
không còn cách nào, chỉ có thể cố gắng hết sức. Kể như vị đại gia mấy hôm
trước tới đây, rõ ràng chỉ thích nam nhân, vậy mà lại chọn nô gia. Ông ta lại
chịu bỏ tiền ra mua nô gia, vậy thì nô gia đương nhiên phải nể tiền của ông
ta rồi, thôi thì để ông ta tận hứng… Vậy nên, nô gia bèn hẹn ông ta lần sau
cùng nhau đi dạo các thanh lâu của những mỹ nam, nhân tiện bình phẩm về
nam sắc, cũng vì nể tình đồng chí hướng nên ông ta cũng không làm khó nô
gia”.

Hoa Diễm Cốt giờ đây mới rõ tại sao trong kinh thành lại nổi lên một

bài đồng dao mang tên: “Nương tử bốn lượng lên ngàn vàng”.

Kinh thành không hiếm hoa khôi, nhưng tận tụy với nghề như Yên Chi

thì cơ hồ không có ai. Trong khi những hoa khôi khác nhốt mình trong
thanh lâu than thân trách phận, thì Yên Chi sớm đã bạt mạng cho sự nghiệp
hoa khôi. Mỹ mạo như kia, lại thêm tính cách liều lĩnh, thử hỏi tiền tài của
nàng ta sao lại không dồi dào được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.