DIỄM CỐT - Trang 249

Khi ngày ấy đến, hắn sẽ giơ cao thanh danh kiếm Thủy Long Ngâm

được tổ tiên để lại, khoác áo giáp ra trận, thống lĩnh ngự lâm quân và tất cả
những người trung thành với vương thất, giết sạch bọn họa bì sư, trả lại bầu
trời tươi sáng cho Đại Sở.

Đúng vậy, chỉ cần một năm.

Phượng Huyết Ca dựa người trên ghế thái sư, nhắm hờ hai mắt, ngón

tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn. Tể tướng bên cạnh đang ôm một mớ tấu
chương, liên mồm nói, song Phượng Huyết Ca lại chẳng nghe được gì.

Rượu độc đã được ép ra ngoài, nhưng nội lực bị tiêu hao chưa thể

phục hồi ngay được. Có lẽ ly rượu độc kia không phải để giết chàng, mà là
để tiêu hao nội lực của chàng, làm giảm bớt công lực của chàng chăng?

Phượng Huyết Ca khẽ mỉm cười, xem ra, ảnh hưởng của rượu độc chỉ

duy trì được nửa năm, hoặc cùng lắm là một năm. Không những vậy, càng
về sau, công lực của chàng sẽ khôi phục càng nhanh. Muốn hạ thủ với
chàng, tốt nhất hãy lựa chọn trong một năm này, càng nhanh càng tốt.

“Quốc sư?”, viên tể tướng rốt cục cũng phát hiện chàng đang lơ đãng.

“Ta đang nghĩ tới chuyện của Tiểu Diễm Cốt”, Phượng Huyết Ca mở

mắt, mỉm cười nhìn viên tể tướng: “Thật không ngờ, Tiểu Diễm Cốt bản
tính lười nhác là vậy, từ nhỏ tới lớn, ngay tới một con chim cũng còn lười
nuôi, vậy mà lại có thể nuôi một nam nhân lớn như vậy”.

“Quốc sư…”, viên tể tướng ngập ngừng có điều muốn nói.

“Càng không ngờ, nam nhân kia lại có tướng mạo giống hệt ta…”,

Phượng Huyết Ca xoa cằm, cười đầy vẻ quỷ dị.

“Quốc sư…”, Tể tướng cuối cùng cũng cất lời: “Nếu người cảm thấy

trong lòng không được dễ chịu, xin hãy hạ lệnh một tiếng, giết phắt tên đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.