DIỄM CỐT - Trang 278

đường phố có không ít bách tính xúm vào xem cảnh náo nhiệt. Trong số ấy
có một nữ tử len lỏi trong đám đông, bước tới cạnh một dũng sỹ Nam
Chiếu, trò chuyện cùng cậu ta, trong lúc vô tình đã nhắc tói chuyện công
chúa Nam Chiếu bỏ trốn cùng người tình. Nàng ta hỏi: “Các người có hận
nàng ta không?”.

“Sao phải hận?”, dũng sỹ Nam Chiếu thẳng thắn nói: “Công chúa đã

vì Nam Chiếu mà xung phong đánh thắng biết bao trận, cũng xem như
Công chúa không phụ Nam Chiếu rồi. Bây giờ Công chúa gặp được người
mình thích, cùng người đó thành thân, sinh con đẻ cái, chúng ta mừng cho
Công chúa còn không kịp, có gì mà hận hay không hận?”.

Nữ tử ấy hơi sững người, rồi nở nụ cười. Màn che màu trắng trên nón

chùng xuống tận gót chân nàng ta, khiến cả thân hình nàng ta bị vây trong
đó, nhưng vẫn có thể thấp thoáng trông thấy băng trắng quấn trên mặt và cổ
tay nàng ta, trần ra một luồng huyết khí và tỏa ra mùi thuốc.

Dũng sỹ Nam Chiếu không hề hay biết, công chúa mất tích nhà mình

đang ở ngay trước mắt, sau khi vui vẻ trò chuyện hồi lâu mới ung dung vẫy
tay chào biệt.

Để lại Vãn Vãn đưa mắt dõi theo bọn họ rời khỏi, cho tới khi bóng

dáng của bọn họ đã khuất hẳn, bấy giờ nàng ta mới từ từ quay người bước
vào tửu lâu. Sau khi hỏi mượn tiểu nhị của quán một chiếc kéo, nàng ta mới
trở về căn phòng của mình, đứng trước gương, “Xoẹt” một tiếng đã cắt đứt
dải băng trắng quấn trên đầu.

Từng vòng vải băng dính máu rơi xuống chân nàng ta, tấm da mặt mới

đón làn gió tuyết, khẽ nhói đau.

Vãn Vãn chau mày, chân trần chạy tới bên giường, đóng chặt cửa sổ,

rồi vừa hà hơi vào lòng bàn tay, vừa tới trước tấm gương.

Trong gương là một khuôn mặt xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.