DIỄM CỐT - Trang 308

Một đám thị vệ đằng đằng sát khí nghe thấy tiếng kêu thì xông vào, áo

giáp mặc trên người kêu lẻng xẻng, trường đao trong tay phát ra ánh hào
quang. Người cầm đầu hô lên 1 tiếng: “Có thích khách?”.

Tất thảy đều lặng thinh.

Một hồi sau, Phượng Huyết Ca xách con mèo trên bàn lên, tiện tay

quẳng về phía đám thị vệ.

“Không sao rồi, lui ra đi”, chàng mỉm cười hiền hòa. Tựa như gió

xuân tháng Ba: “Phải rồi, con mèo này ngươi mang đi thêm món cho các
tướng sỹ”.

Thống lính thị vệ mặt không biểu cảm, hắn rất muốn nói với vị đại

nhân này rằng, các tướng sỹ tuy không có thịt ăn thì buồn, nhưng thực sự
không muốn ăn thứ này…

“Bảo ngự thiện phòng đem chút điểm tâm cho các tướng sỹ thì hơn”,

Hàn Quang im lặng hồi lâu, không còn cách nào khác mới nói: “Con mèo
này… cứ để nó bắt chuột thêm vài năm nữa, lấy công chuộc tội”.

“Ừ, cũng được”, Phượng Huyết Ca vẫn cười tươi rói, mắt phượng lướt

nhìn vị thống lĩnh thị vệ, nói: “Vậy thì cứ để nó bắt chuột thêm một trăm
năm nữa đi”.

“Vâng”, thống lĩnh thị vệ nhận lệnh, bắt con mèo ấy xuống thi hành án

khổ sai.

Sau khi đám thị vệ lui khỏi, Phượng Huyết Ca đưa tay quệt vết máu

trên mặt mình, nhìn hai người, cười mà như không, chậc lưỡi nói: “Thương
thay cho mỹ mạo như hoa như ngọc của vi sư…”.

“Sư phụ, chúng con không làm gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.