DIỄM CỐT - Trang 377

xộn: “Phía sau mỗi nữ nhi được chiều chuộng sủng ái đều có một nam nhân
yêu thương nàng ta hết mực, huống chi phía sau muội còn có những hai
người. Đặc biệt là sư phụ, người không chỉ nuôi con cái, mà còn biết đùa
giỡn với trẻ nhỏ! Muội còn nhớ không, lúc chúng ta còn nhỏ, mỗi lần tới
bữa ăn người đều gắp thức ăn ngon vào trong bát của mình, sau đó lại cười
ha hả đổi bát cho muội...”.

Chính vì vậy, dù là những tháng ngày sống trong cơ hàn, nhưng chỉ

cần có Phượng Huyết Ca bên cạnh thì Hoa Diễm Cốt sẽ không bao giờ phải
chịu đói.

“Đại sư huynh, đừng nói nữa”, Hoa Diễm Cốt nhắm mắt lại, khi mở

mắt ra, trong lòng đã hạ quyết tâm: “Chờ muội lành bệnh, huynh hãy bắt
Kinh Ảnh về đây, chính tay muội sẽ trừng trị hắn”.

Bất cứ ai cũng đều phải chịu trách nhiệm về việc mình đã làm, cho dù

đó là việc làm sai trái.

Vậy nên Kinh Ảnh phải chịu trách nhiệm cho sự phản bội của hắn, hắn

buộc phải chết. Còn Hoa Diễm Cốt phải chịu trách nhiệm khi đã tin lầm
người, phải chính tay nàng khiến Kinh Ảnh hoá thành tro.

“Muôi hạ quyết tâm được như vậy thì tốt rồi”, Hàn Quang xoa đầu

nàng: “Giờ hãy nghỉ ngơi đi, tâm mạch của muội bị tổn thương nặng, hôm
đó bổn đại gia suýt nữa còn tưởng muội đã chết... Ài, ta không muốn nói gì
nữa, tóm lại thời gian này muội hãy nghỉ ngơi để bình tâm lại, tu tâm
dưỡng tính, có cần bổn đại gia mang tới cho muội vài cuốn sách không?”.

“Ai lại dùng sách để dưỡng tâm chứ?”, Hoa Diễm Cốt đau khổ nhắm

mắt.

“Còn hay hơn Tam tự kinh kia nhiều!” Hàn Quang thở dài, đang muốn

bàn tiếp về sự tinh tuý của sách thì lại thấy Hoa Diễm Cốt ôm ngực, sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.