DIỄM CỐT - Trang 378

mặt trắng bệch, thần sắc cổ quái. Hàn Quang thấy vậy thì giật mình, vội
hỏi: “Sư muội, muội thấy không khoẻ chỗ nào?”.

Hoa Diễm Cốt nhìn Hàn Quang, ngập ngừng như có điều muốn nói.

“Thái y”, Hàn Quang hô gọi.

“Muội không sao”, Hoa Diễm Cốt kéo ngón tay Hàn Quang, mỉm cười

nói: “Có lẽ là do đã ngủ quá lâu, vừa rồi lại nói nhiều... cho nên... muội
thấy hơi đói”.

“Bổn đại gia đã đem thức ăn tới cho muội rồi.” Hàn Quang hé mắt

nhìn nàng, khoé môi hơi giật.

Tuy không biết lúc nào Hoa Diễm Cốt tỉnh lại nhưng trong phòng lúc

nào cũng chuẩn bị sắn một bát cháo nóng. Cứ mỗi một canh giờ lại có cung
nhân vào xem tình trạng của Hoa Diễm Cốt, sau đó se xthay bát cháo nguội
bằng một abts cháo nóng mới, cứ lặp lại nhiều lần cho tới khi Hoa Diễm
Cốt tỉnh lại.

Cháo đã đặt trên bàn được một lúc, Hàn Quang bưng lên nếm thử một

tiếng, cảm thấy độ nóng vừa miệng mới vội chạy tới bên giường, múc một
thìa bón cho Hoa Diễm Cốt. Thìa thứ nhất, Hàn Quang làu bàu: “Còn trông
mong sau khi muội lớn sẽ hiền lương thục nữ, hầu hạ bổn đại gia chuyện ăn
ở, không ngờ vẫn không khác nào hồi nhỏ...”.

Hoa Diễm Cốt từ từ húp cháo trong thìa.

Thìa thứ hai, Hàn Quang than thở: “Như thế này cũng không phải

không tốt...”.

Hoa Diễm Cốt gặm thìa, gắng gượng húp hết nửa thìa còn lại, rồi từ từ

ngã xuống giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.