DIỄM CỐT - Trang 395

“Khoan đã”, Phượng Huyết Ca nói: “Ta và hai vị ái đồ của các hạ chỉ

gặp mặt một lần, huống hồ với thân phận và địa vị của ta, chẵng những
không có lý do gì để giết hpj, mà nếu muốn giết cũng không cần làm ầm ĩ
như vậy, để đến nỗi chỉ trong vài ngày đã truyền tới tai các hạ”.

Trước đó khi Sở vương băng hà, Phượng Huyết Ca đã cảm thấy

chuyện này có điều gì đó kỳ lạ nên đã phái người đi điều tra uẩn khúc. Tuy
thời gian cấp bách, song cũng đã phát hiện ra được rất nhiều manh mối.
Như chuyện trong số các phi tử tuẫn táng cũng có hai người là công chúa
Nam Chiếu, trong đó có một người qua lời miêu tả của cung nhân thì dung
mạo hiển nhiên đã có sự thay đổ lớn, chắc chắn đã từng được cao nhân hoạ
bì, mà cái chết của người còn lại còn đáng ngờ hơn, nguyên nhân cái chết
không phải do bị lửa thiêu mà bị cắt cổ.

Tuy có khá nhiều nhân chứng vật chứng, tiếc thay vẫn khó lòng thuyết

phục Chủ tế vương. Bởi lẽ nhân chứng đều là thủ hạ của Phượng Huyết Ca,
còn hai công chúa của Nam Chiếu đích xác là đã chết trong hoàng cung,
chết trong địa bàn của Phượng Huyết Ca, dù thế nào chàng cũng khó tránh
khỏi trách nhiệm.

Quả nhiên, Chủ tế vương mỉm cười phóng khoáng.

“Ta rõ chứ”, hắn nói: “Ta biết có kẽ muốn hãm hại ngươi, cũng biết

mọi chuyện phần lớn đều do hai đồ đệ của ta gây ra, bởi vậy mà ta giảm
cho ngươi một nửa, còn một nửa xem như tặng ngươi”.

Chủ Tế Vương là con người không sống vì tình cảm, sở thích lớn nhất

trong cuộc đời hắn là nghiên cứu thuật tế, sở thích thứ hai là đôn đốc đồ đệ
chuyên tâm rèn luyện thuật tế. Nếu đãm trưởng lão không ra sức ngăn cản,
hắn thậm chí còn muốn bắt chước trung nguyên cho mở các trường tư thục,
quốc tử giám chuyên đào tạo thầy tế ở Nam Chiếu... Mười năm sau, những
trường học này sẽ theo chế độ khoa cử mà cống nạp tài tử, thầy tế được tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.