DIỄM CỐT - Trang 84

“Đứa trẻ sau này là của sau này, đứa trẻ bây giờ là của bây giờ, đứa trẻ

cũng có số mệnh của mình, chúng ta không thể quyết định thay cho nó”,
Triệu Như Thì bật khóc, vùng chạy ra khỏi cửa.

Từ sau khi biết mình mang thai, nàng ta ngày ngày ôm bụng nói

chuyện với bào thai, nói với nó rằng, nó có một đôi phụ mẫu ân ái, họ đã
chuẩn bị mọi thứ tốt nhất cho nó, sẽ mời thầy đức cao vọng trọng nhất về
dạy dỗ nó, sẽ nhìn nó khôn lớn, cưới thê tử, sinh con... Nó sẽ là đứa trẻ
được yêu thương!

Đôi chân nhỏ của Triệu Như Thì nào bì lại được dáng người lực lưỡng

của Cố Triều Huy, chỉ cần vài bước, hắn đã đuổi tới bên Triệu Như Thì.
Hắn cười ha ha, vừa lắc đầu, vừa kéo nàng ta vào lòng, bê bát thuốc phá
thai lên nhấp một ngụm, rồi kề môi bón vào miệng Triệu Như Thì.

Chỉ trong thoáng chốc, Triệu Như Thì cất lên tiếng kêu ái oán tựa đỗ

quyên nhỏ máu, hai tay níu chặt vai đối phương, trừng to mắt khóc: “Phu
quân, đau quá... đau quá! Cứu thiếp với!”.

“Ta yêu nàng, Mạc Sầu” Cố Triều Huy dịu dàng cười nói: “Nàng đừng

sợ, ta sẽ ở bên cạnh nàng”.

Dứt lời, hắn giữ lấy cằm Triệu Như Thì, nhấp một ngụm thuốc, đưa

đầu lưỡi cậy răng nàng ta, rồi đưa thuốc vào trong không sót một giọt.

Máu nhỏ ra từ miệng Triệu Như Thì, nàng ta nhìn Cố Triều Huy, khóc

nức nở: “Cứu thiếp... hãy cứu lấy con của thiếp...”.

“Ta yêu nàng, ngoan nào”, giọng điệu của Cố Triều Huy nhẹ nhàng,

như thể một phu quân tốt đang an ủi tiểu nương tử không nghe lời uống
thuốc, sau đó lại siết cằm nàng ta, bón ngụm tiếp theo...

Trên bát sứ xanh có họa hình đôi uyên ương nghịch nước, trong bát

thuốc in bóng hai người môi kề nhau, triền miên vô tận, nhưng chỉ thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.