ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 100

Họ vật nhau một lúc, chỉ một lúc thôi. Chùm hơi nước đang phun phì phì

nhanh hơn lúc nào hết từ hai lỗ mũi của Paige. Rốt cuộc nó đã lừa được
anh; nó vẫn đang phun ra.

“Biết ngay là sắp có chuyện mà,” Rubin thở hồng hộc. “Tớ đã theo dõi

cậu đấy.”

“Cút ngay ra khỏi đây. Ai khiến cậu xía vào?”
“Về giường đi… tự soi lại mặt mình xem… dòng chữ ‘chuyện này sắp

đến’ viết rõ mồn một trên mặt cậu kìa.”

“Buông tớ ra ngay. Đừng có chạm vào người tớ.”

“Rồi, bình tĩnh nhé, bình tĩnh. Xoay người lại, rửa mặt bằng nước lạnh

cho tỉnh đi.”

Cậu ta dùng sức kéo ghì đầu Paige xuống, giội nước khắp mặt anh. Rồi

để mặc anh đứng lên và lấy lại hơi thở.

“Thế nào hả?” Cậu ta hỏi.

“Ướt,” là câu trả miếng bực bội. “Cậu nghĩ còn thế nào nữa?”
“Tớ biết,” Rubin nói, cười khúc khích, “nhưng nó sẽ khiến cậu tỉnh ra.”

Cậu ta nắm tay thành nắm đấm, giả đò đấm thẳng vào quai hàm Paige,
nhưng chỉ lướt qua. “Chết tiệt. Tớ không muốn phải bắt đầu tìm thằng khác
làm bạn đâu, sau tất cả những rắc rối tớ đã trải qua cùng cậu. Tớ còn biết
mượn tiền của ai để rồi quỵt không trả nữa đây? Tớ còn biết mượn thuốc
của ai nữa đây?”

“Tớ không thể chịu nổi, Rube. Tớ không chịu được. Không thể ngủ

được.”

“Rồi sẽ ổn mà. Đàn ông lên đi. Hãy đến đó. Tìm hiểu mọi chuyện. Lật

bài ngửa. Cơ mà đừng có để bị đo ván đấy.” Cậu ta nhún đôi vai đồ sộ. “Mà
cậu biết gì không? Chuyện này có thể không chính xác đâu.”

Paige rút ra một lá thư nhàu nát từ trong túi, trao cho cậu ta.
… Chúng biến mất kể từ thời điểm cô ta gặp hắn lúc tám giờ. Thế rồi,

hắn lại đưa cô ta về…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.