ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 99

sắp xếp lại những vấn đề riêng tư này. Tôi chắc chắn Washington chẳng bận
tâm đâu. Ngay lập tức tôi sẽ gửi cho họ một bức điện tín. ‘Binh nhì Paige
có chuyện riêng ở nhà cần phải giải quyết, tạm hoãn tất cả các nhiệm vụ.’
Hai tuần liệu có đủ không? Hay cậu yêu cầu được nghỉ phép ba mươi
ngày?”

“Vâng, thưa sếp.” Binh nhì Paige đứng nghiêm chào quay lưng bước ra

ngoài. Anh hơi lảo đảo va vào cánh cửa; phải chống tay lên tường một lúc
cho khỏi ngã.

Phòng giặt là của các trại lính vắng tanh trong bóng đêm lúc mờ sáng,

lạnh buốt giá; nồng nặc mùi nước tiểu.

Anh bước vào phòng, mặc quần dài và áo lót, bên sườn cắp cái gì đó

phồng ra. Trước tiên anh nhìn ngó xung quanh, để chắc chắn rằng không có
ai ở trong phòng. Rồi anh vén áo lên, lấy khẩu súng ra, đặt nó lên thùng
rửa.

Hơi thở của anh biến thành hơi nước trước mặt. Chà nó sẽ dừng lại, rất

dễ thôi; đó là thứ duy nhất sẽ dừng lại.

Anh rút ra một điếu thuốc lá bị bỏ quên trong túi và châm thuốc. Điếu

thuốc anh đã để dành cho lúc này. Rồi anh liên tục đi tới đi lui, mỗi lần như
thế lại quay ngoắt thật nhanh, như thể bị nhốt trong lồng.

Cuối cùng anh dừng lại. Quẳng điếu thuốc xuống đất, anh giẫm lên nó

theo thói quen (bằng không nó hẳn sẽ cháy lâu hơn anh, nhiều khả năng là
thế). Sau đó anh cầm khẩu súng lên, thôi làm trò lố và vào vị trí thật nhanh.

Cánh cửa xoay trước đó chỉ khẽ rung động, mà anh không để ý, bất ngờ

mở bung ra, và bạn của anh, Rubin, nhảy bổ vào lao về phía anh. Cậu ta
tóm được cánh tay giơ lên của Paige và kéo nó xuống, vặn ra sau lưng,
khiến khẩu súng rơi xuống sàn. Rồi cậu ta ghim người anh vào thùng rửa,
đá khẩu súng văng ra xa trên sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.