ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 114

“Lạy Chúa!” Cô ta cay đắng thốt lên. “Mình căm ghét tình yêu!” Cô ta

quay gót, đóng sầm cửa lại.

Cô ở trong phòng một mình. Quá mệt mỏi do chờ đợi anh ta, nên cô ngủ

thiếp đi. Bản thân hoạt cảnh này đã nói lên tất cả. Căn phòng ngập ánh sáng
trong căn nhà trọ một tầng bằng gỗ, có khả năng được dành sẵn cho riêng
cô từ trước, để anh ta có thể gặp cô ở đây. Nhưng anh ta lại không đến, thế
nên cô đã ngủ trong lúc đợi.

Những tấm rèm trên cả hai cửa sổ đã kéo xuống hết, vì lúc nãy cô đã

thay sang đồ ngủ. Túi xách của cô để mở nằm cân bằng trên hai tay ghế, vài
thứ trong túi được bỏ ra ngoài. Những tấm ga giường xếp gọn thành một
đường chéo.

Cô ngồi ngủ gật tại bàn trang điểm, đầu gối lên cánh tay. Trên người cô

là bộ quần áo ngủ ban đêm, chiếc áo ngủ màu xanh nhạt mặc ngoài váy.
Lược chải tóc cô dùng trước khi ngủ nằm trong tầm tay với. Cạnh đó là
chiếc đồng hồ báo thức du lịch nhỏ nhắn mà cô đã lấy ra từ trong túi. Tiếng
tích tắc của nó là âm thanh duy nhất trong phòng. Dường như nó làm nhấn
mạnh khung cảnh này. Kim giờ và kim phút của nó lúc này đang chỉ mười
một giờ kém năm, và cho dù chẳng có ai ngoài cô biết lẽ ra anh ta phải đến
vào giờ nào - nhưng từ độ nghiêng của mái đầu mệt mỏi kia cho thấy thời
điểm ấy đã trôi qua… đã mãi mãi trôi qua.

Và rồi núm cửa ra vào chậm rãi xoay, rất tinh tế không một tiếng động,

như thể đang phải chịu sức ép nào đó từ bên ngoài, sức ép bí mật. Sức ép
được xả ra, núm cửa trở lại hình dáng ban đầu.

Không có tiếng chân bước, không có âm thanh. Không ai đi ra cũng như

chẳng có ai đi vào. Nhưng rồi một ô cửa sổ được nhẹ nhàng kéo lên phía
sau những bức rèm chồng lên nhau, đã kéo xuống hết. Rèm cửa căng phồng
lên. Người đàn ông thả một chân xuống sàn nhà phía sau tấm rèm. Tiếp
theo là chân kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.