ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 115

Cô không nghe thấy anh. Giấc ngủ của cô quá sâu còn anh quá thầm

lặng.

Một bàn tay, những ngón tay cong cong của một bàn tay, siết chặt mép

tấm rèm, kéo căng nó trong một phút, rồi buông tay hình thành các đường
lồi lõm trong thoáng chốc.

Bucky bước ra từ phía sau tấm rèm, súng lăm lăm trong tay. Đôi mắt anh

chỉ thực sự là đôi mắt khi nó chú mục nhìn cô. Khi đôi mắt ấy rời khỏi cô
đi dò xét khắp căn phòng, chúng biến thành hai viên đá, lạnh lùng và cứng
nhắc, gắn trên khuôn mặt anh.

Anh nhẹ nhàng đi tuần khắp phòng, với sự nhẹ nhàng khủng khiếp của tử

thần. Anh dòm vào bồn tắm trước tiên, huơ súng lên thành nửa vòng tròn.
Anh nhìn vào nhà vệ sinh. Cô treo váy áo của mình trong đó, những quần
áo cô đã thay ra khi tới đây.

Không còn chỗ nào khác để dò xét nữa. Anh nhét súng vào túi. Hai viên

đá cứng nhắc ấy lại liếc nhìn cô, lấy lại vẻ dịu dàng. Đôi mắt biết khoan
dung. Anh lấy hết quần áo đang treo trên mắc, mang đến chỗ cái túi đang
mở và nhét hết vào trong. Ngay cả với đống quần áo này, ngay cả với
những món đồ tùy thân vô tri vô giác này, anh cũng vẫn rất nâng niu, chỉ vì
chúng là của cô. Anh gấp chúng lại trước tiên, để có thể nhét vừa vặn vào
túi, không bị nhàu nát, không bị hư hại.

Tất cả ngoại trừ áo khoác và váy. Anh bỏ chúng ra ngoài cho cô mặc, để

về nhà với anh. Nhà ư? Đúng, nhà. Cho dù chẳng có ngôi nhà nào đang đợi
chờ họ, cho dù chẳng có mái nhà nào trên đầu họ, nơi nào họ đến và ở bên
nhau thì nơi đó chính là nhà.

Thế rồi anh khóa chặt túi lại, đặt xuống sàn nhà, sẵn sàng mang nó ra

ngoài cho cô.

Dù cho cô chẳng hề nghe thấy tiếng khóa túi lách cách.

Rồi anh bước đến bên, để đánh thức cô.
Anh dừng chân ngay sau lưng cô và đứng yên ngắm nhìn cô một lúc.

Nếu trông thấy gương mặt anh ngay lúc đó, hẳn cô sẽ biết rằng anh chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.