ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 119

“Chà, giả dụ như đây là cổ áo của cô ấy.” Cô ta chìa cổ áo chiếc áo len

chui đầu của mình cho họ xem, lấy tay chỉ, ngón tay cô ta biến mất trong
khe cổ áo. “Như thế này này. Ngay phía dưới. Giấu tít tận trong này này.”

“Mặt dây chuyền đó không bao giờ lộ ra ngoài?”

“Không bao giờ. Các ông thấy đấy, nó không phải là vật trưng bày. Mà

như một vật lưu niệm, tôi chỉ biết nó ở đó khi trông thấy lúc cô ấy thay đồ.”

“Nhưng chẳng lẽ không có ai đi qua cô ấy trên phố, hay thậm chí nói

chuyện với cô ấy sau khi cô ấy thay đồ nhận ra nó à?”

“Soi qua máy chụp X quang thì có thể?”

“Cảm ơn cô. Cô có thể đi, Ce… à cô Rusty.”
Cô ta đứng dậy bỏ đi, bàn tay cô ta men theo bức tường và một que diêm

sáng bừng lên..

“Này… Làm ơn…” ông sếp lắp bắp gần như là bất lực. “Đừng làm thế

với tường của chúng tôi.”

“Chuyện quái gì với tường nhà các ông vậy?” Cô ta dịu dàng hỏi. “Bật

diêm tốt mà.”

Cánh cửa đóng lại sau lưng cô ta.
“Anh hiểu vấn đề tôi nêu ra chưa? Rằng chẳng phải ai khác mà chính là

thằng cha đó, chính kẻ đã giết chết cô ta đã viết những lá thư độc hại ấy cho
người chồng! Ngay trong khi hắn ta đang giở trò cướp cô ấy khỏi tay Paige,
hắn không ngừng thông báo cho anh ta về quá trình quyến rũ này. Gửi cho
anh ta những thông tin hết sức chi tiết, ngay trong khi đang làm thế. Hắn đã
sử dụng mặt dây chuyền đó, ở một trong những lá thư, như một cách để
khẳng định rằng, cô gái mình đang quyến rũ chính là vợ của Paige, để
Paige hoàn toàn không nghi ngờ gì nữa. Không một ai có thể nhìn thấy nó
khi cô ấy đi dạo phố, không một ai có thể nhìn thấy nó khi cô ấy mặc đầy
đủ quần áo trên người. Hắn là người duy nhất có thể gửi những lá thư đó.”

“Tại sao hắn lại chỉ điểm chính mình cơ chứ? Thật điên rồ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.