ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 13

Mười, khi cổ áo dựng đứng hết lên, kiên nhẫn di chuyển, lê bước trong cái
giá buốt tháng Mười Một.

Anh đỏ mắt tìm kiếm, kiên nhẫn đợi chờ một người chẳng bao giờ đến,

thi thoảng lại xem chiếc đồng hồ đã chết từ lâu, kiếm tìm trong đó sự an ủi;
một chiếc đồng hồ luôn dừng ở tám giờ kém. Con số tám chất chứa đầy
niềm hy vọng vĩnh hằng. Con số tám của tình yêu biến thành bi kịch và khổ
đau.

Cho đến khi ánh đèn trên ô cửa sổ sau lưng anh tắt lịm. Cho đến khi ông

chủ hiệu dược phẩm khóa cửa và đi ngủ. Cho đến khi con số tám không
bao giờ nhúc nhích ấy biến thành nửa đêm, biến thành một giờ sáng, biến
thành thực tế.

Phải đến lúc ấy anh chàng cao bồi hiệu dược phẩm đáng thương mới lê

bước, tự tan nhòa vào bóng tối. “Tối mai cô ấy sẽ đến. Tối mai cô ấy sẽ đến
vào lúc tám giờ. Có thể cô ấy không đến là có mục đích, bạn biết mấy cô
gái thế nào mà, cô ấy đang cố gắng giễu cợt mình, khiến mình phải luôn
sẵn sàng.” Tiếng bước chân yếu ớt không còn vang, bóng người ấy đã tan
biến vào bóng tối ảm đạm.

Chẳng ai biết anh đến từ đâu. Chẳng ai biết anh đi đâu. Chẳng ai quan

tâm nhiều. Đó chỉ là một cuộc đời khác, thế gian này vẫn còn nhiều lắm
những mảnh đời. Anh không còn sống ở nơi anh từng sống; họ chẳng còn
trông thấy anh nữa. Họ đưa tay lên gãi đầu, rồi gật đầu để người ta hiểu ý
mình. Anh không còn làm việc ở nơi anh từng làm việc, cũng chẳng ai nhìn
thấy anh nữa.

Nhưng bạn vẫn luôn có thể tìm thấy anh, khi đi xuống hiệu dược phẩm,

khi đi xuống quảng trường. Vào một ngày sẽ không bao giờ trở thành sự
thật.

Vậy nên rất nhiều người biết mặt anh, dù họ chẳng hề quen biết anh.

Nhưng những người biết anh, họ chỉ đi lướt qua. Họ có thể làm gì cho anh?
“Đừng nhìn. Tên Johnny Marr tội nghiệp ấy lại đứng chờ cô gái đã chết
đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.