ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 169

Có lần một ngã ba chặn cô lại - có những chuyện ngay cả tình yêu cũng

phải để ý, nếu không cô sẽ không thể trốn thoát khỏi cuộc đuổi bắt sắp tới -
cô đứng thẳng dậy trong xe, vung nắm đấm lên ngọn đèn đỏ rầu rĩ đang cản
bước cô cho đến khi nó tắt hẳn, như thể kinh ngạc trước lời thách thức đó.

Có hai cây cầu để cô chọn, một cây ở gần và một cây ở khá xa. Cô khôn

ngoan lựa chọn cây cầu ở xa, nghĩa là ngoặt khỏi phần đường của mình rồi
sau đó lại nhập làn, biết rằng anh ta có thể gửi lời nhắn cho đồng sự, để họ
chặn xe và giữ cô lại.

Cô cúi xuống thấp hơn trên ghế, ngoảnh nhìn chỗ khác khi xe lăn bánh,

hòa vào dòng giao thông tấp nập và giữ tốc độ chạy xe bình thường. Tuy
nhiên tay cảnh sát giao thông trên cầu, đứng trên ốc đảo bê tông nhỏ bé của
anh ta, chỉ cách núm cửa xe cô có mấy phân, lại không hề liếc nhìn cô.

Đó chính là nguy cơ cuối cùng. Giờ thì không còn gì cản được cô nữa;

không còn gì nữa.

Hình dáng răng cưa của thành phố như hòa lẫn với bầu trời, với tông

màu xám sẫm, xám tía, và màu chì than, xe cô lao xuống đường dốc dài
phía bên kia cầu, để tự chôn vùi mình dưới chân cầu.

Những người khác đang đợi anh dưới chân cầu, nơi anh đã thông báo

cho họ, khi anh ì ạch đến nơi trên chiếc limousine của ngài Drew, quá kềnh
càng và nặng nề nên không tài nào theo kịp tốc độ chiếc xe mui trần của cô.

Anh nhảy ra khỏi xe, chọn ngay chiếc xe cảnh sát nhanh hơn xung quanh

đó. Tiếng còi xe rền rĩ, giao thông trên cây cầu phía trước dẹp hết sang bên,
thành một dải phân cách phía trước, dài và uốn cong, tạo cho họ một
khoảng trống.

“Chẳng làm gì được à?” Cameron hỏi. Câu trả lời quá rõ ràng, nếu không

khi anh đến nơi hẳn đã thấy cô bị tóm rồi.

“Không hề thấy cô ta. Chúng tôi đã kiểm tra từng chiếc xe đi qua trong

suốt hai mươi phút vừa rồi. Có lẽ cô ta đã đi trước chúng ta rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.