ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 189

“Con gái ông ta chết rồi.”
Ward bình tĩnh ngước mắt lên nhìn thẳng vào anh. “Tôi biết. Có nghe

phong thanh, mơ hồ. Quá tồi tệ; nhưng chuyện đó vẫn xảy ra mà, cậu biết
đấy. Có liên quan gì tới tôi đâu? Tôi không có con gái. Còn Martine thì
không phải là một đứa trẻ vị thành niên không may bị mất đâu. Thế thôi.”

Cameron lại chỉ tay. “Ông biết anh ta đúng không?” Anh hỏi, với giọng

tố cáo.

“Sơ sơ. Và tôi cũng có nghe nói về vụ này. Mệt mỏi do chiến tranh. Anh

ta giết vợ mình sau đó tự sát. Nếu cậu đang cố gắng bảo vệ tôi khỏi âm
mưu tự sát…” Ông gạt mẩu báo bị cắt ra sang một bên. “Chuyện đó từ vài
năm trước rồi, trong thời chiến mà.”

Cameron đặt lại trang báo vào chỗ cũ. “Để ý ngày tháng trên ảnh đi.”

Ông không bị ấn tượng. “Tôi thấy rồi. Vậy ra cậu lấy ý tưởng từ đây. Chỉ

là trùng hợp thôi. Hai chuyện này cách nhau hai năm.”

“Và xen giữa hai năm đó, là vụ này,” Cameron kiên nhẫn nói.
Ward nhún vai. “Anh ta giết chết nhân tình, và bị hành hình trên ghế

điện. Đó là cách luật pháp nói, ác giả thì ác báo. Cậu tính chơi trò phù phép
nào đây?”

“Nhìn dòng ngày tháng đi.”
“Lần này thì hoàn toàn không đúng trật tự. Cậu nhầm rồi.”
“Về tội ác kìa, không phải vụ hành hình.”

“Giờ thì làm ơn…” Ông nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Ông sẽ không lắng

nghe nữa.

Cameron đứng dậy bỏ đi. “Được rồi, vẫn còn một chút thời gian.”
“Này, mang mấy cái này đi đi chứ.”

“Ngài không thích xem à?”
Ward lắc đầu. “Cậu đang lãng phí thời gian của chính mình đấy.”
“Không hề. Mọi việc tôi làm đều có mục đích cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.