ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 197

cứ phải ngồi đây chờ nó xảy ra, khi còn cả thế giới này để trốn trong đó?
Mắc kẹt, như con thỏ trong lồng.

Bất thình lình ông biết rằng mình sẽ làm việc đó.

Ông gõ gõ vào tấm kính. Tay tài xế ngoảnh đầu lại. Ward ra lệnh cho anh

ta tấp vào lề và dừng lại ngay lập tức.

Ông xuống xe, đóng cửa.
“Đi đi,” ông nói cụt lủn. “Đừng đợi tôi.” Chiếc xe là một vật cản, có thể

bị nhận ra, có thể phản bội ông. Bởi vì ông biết vào đúng lúc này mình
đang bị theo dõi.

Tay lái xe có vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn phóng xe đi.
Ward bắt một chiếc taxi khác. Ông đến ngân hàng bước vài bậc cầu

thang xuống hầm. Ông ký tên nhận diện, chữ ký được chứng thực, ông
được phép vào hầm. Giờ ông thấy biết ơn vô vàn những biện pháp đề
phòng này.

Chỉ có một mình trong buồng riêng bé nhỏ với chiếc hộp ký thác an toàn

trước mặt, ông lục lọi nó một cách vội vã nhưng vẫn theo tuần tự. Đồ trang
sức của Louise; ông không muốn chúng. Cổ phiếu của hãng General
Motors xếp thành từng bó màu vàng; ông cũng gạt chúng sang một bên.
Nhiều quá không thể chuyển đổi được. Các bó cổ phiếu của hãng American
Tel&Tel màu sô cô la; quá nhiều. Goodyear. General Electric. Tất cả đều
không được chú ý đến. Một hợp đồng bảo hiểm trị giá bảy mươi lăm nghìn
đô la, vợ ông là bên hưởng lợi. (Ông rùng mình, như thể nhìn thấy nó khiến
ông sợ hãi.)

Nằm dưới cùng tất cả mọi thứ, các trái phiếu Chính phủ xuất hiện. Đây

mới là thứ ông muốn, là thứ mà ông đến để tìm. Ông nhét chúng vào túi áo.
Trị giá năm mươi nghìn đô la. Chuyển đổi được theo yêu cầu, khi xuất
trình, ngay tức thì. Áp dụng được trên toàn thế giới, khắp mọi nơi, chỗ nào
cũng được.

Ông nhanh chóng chạy lên, đề nghị được vào văn phòng của giám đốc

ngân hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.