ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 208

Bên ngoài, phía đuôi xe, chỉ còn nghe thấy tiếng thét xé ruột của bà B.

Đâu đó phía xa hơn, là tiếng quát báo động của một người đàn ông. Tiếp
theo là một tiếng nổ chát chúa, như phát súng chỉ thiên từ một khẩu súng
ngắn.

Bên trong, là sự im lặng nhất thời. Yên tĩnh. Rung chấn cho cô biết rằng

họ đang phóng với tốc độ rất cao, chiếc xe ầm ầm lao đi.

Cô run rẩy vươn tay ra chạm vào gương mặt người đàn ông. Cô thám

hiểm gương mặt ấy bằng những ngón tay nhạy cảm, cuối cùng chúng dừng
lại trên đôi môi và quẩn quanh ở đây.

Làn môi kia nhẹ nhàng tiếp xúc với bàn tay cô, đặt lên những đầu ngón

tay tò mò kia một nụ hôn tinh tế.

Cô thở dài đánh thượt, vô cùng nhẹ nhõm.

“Đúng là anh,” cô lẩm bẩm. “Lúc nãy em còn chưa dám chắc.”

Lúc này ngài Cảnh sát trưởng trông thật chẳng khác gì Thiên Lôi, và ông

ta đúng ra phải là người không được phép giận dữ đến mất kiểm soát như
thế. Ông ta nhấc bổng cái ghế xoay công sở khỏi sàn nhà, không phải một
lần mà là liên tục, rồi quẳng xuống rất mạnh cho đến khi một trong các
món trang trí trên ghế long ra và lăn lông lốc. May còn chiếc điện thoại bàn
ông không quăng đi nốt vì nó được gắn chặt vào một cái giá. Tương tự là
cái bình nước, nó quá nặng không thể nhấc lên được. Nhất là đối với người
đang phải đeo nịt giữ thoát vị.

“Lũ ngu xuẩn!” Ông ta rống lên. “Lũ ngu xuẩn! Ngu như bò! Hắn đang

mang cô ta đến thẳng chỗ chết. Chúng ta cố gắng cứu mạng cô ta, chúng ta
làm như trâu suốt mấy tuần liền, điều động toàn bộ nhân sự có thể tới đó,
chỉ để hắn cướp lấy cô ta, mang cô ta đi thẳng đến chỗ chết! Họ sẽ chẳng
sống nổi một tiếng đồng hồ đâu! Họ chẳng có cơ hội nào hết! Chúa ơi, giá
như hắn ta có mặt ở đây ngay phút này…!” Bằng đôi tay trần ông ta túm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.