ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 222

tình cảnh này. Anh sẽ không đi xa đâu, sẽ quay lại ngay thôi.” Lần này ông
để lại khẩu súng cho cô, thay vì mang theo người.

Ông khóa cửa lại sau lưng, mang chìa khóa theo.

Cũng nhân lúc này ông làm một vòng tham quan tàu.
Chỉ một lúc sau cô đã nghe thấy tiếng chìa khóa gấp gáp tra vào ổ. Ông

đã quay về.

Cô có thể đoán được rằng ông đang hốt hoảng.

“Chuyện gì thế?”
“Các sĩ quan cảnh sát Hawaii,” ông thì thầm. “Họ đã lên tàu và đang vào

từng cabin một để tìm em. Cameron chắc đã đánh điện tín cảnh báo từ đất
liền.”

“Chúng ta phải làm gì bây giờ? Giờ chúng ta bị mắc kẹt ở đây rồi. Em

trốn đi đâu được đây?”

“Em không thể trốn được. Chẳng ích gì đâu. Tên cả hai chúng ta đều

nằm trong danh sách khách đi tàu, điều đó phải được tính đến.” Ông vô
thức rà ngón tay lên tóc, liếc mắt về phía cánh cửa. “Chúng ta không còn
nhiều thời gian nữa. Họ đã đến đầu kia hành lang rồi, đang đi xuống phía
này. Nhân viên phục vụ có thể sẽ tiết lộ hết. May là anh vừa đụng cậu ta ở
ngoài kia nên đã hối lộ cậu ta, vì dù sao cậu ta cũng là một gã nói nhiều.”

“Vậy thì khi họ trông thấy em…”
“Không,” ông nói. “Họ không thể mô tả chính xác về em được. Cameron

chắc chắn đã tính đến việc chúng ta có thể ngụy trang. Họ không biết em
trông ra sao đâu. Tay phục vụ cho anh biết rằng cậu ta nghe lỏm được họ
thừa nhận như thế với các sĩ quan. Họ chỉ đang dựa vào một manh mối
chính; chắc anh ta nghĩ rằng như thế đã là đủ, rằng chúng ta không có cách
nào giải quyết rắc rối này. Họ đang tìm một người đàn ông và một phụ nữ
khiếm thị đi cùng nhau. Họ còn không biết chắc chúng ta lên tàu nào, có
thể là bất kỳ con tàu nào đang đỗ ở đây ngay lúc này. Họ đang lục soát từng
con tàu tiến vào đây trong hai mươi tư giờ qua. Thế nên chúng ta vẫn còn
cơ hội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.