ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 230

Họ nhảy cẫng lên trong bóng tối.
“Nửa đêm, mười hai giờ. Ngày mùng một tháng Sáu. Cái ngày ấy qua

rồi. Hắn ta đã bỏ lỡ cái ngày ấy rồi. Marty, Marty, em có hiểu không? Em
có hiểu anh nói gì không? Chúng ta an toàn rồi. Nó kết thúc rồi. Chúng ta
thắng rồi. Chúng ta đã thắng.”

Ông chạy khắp nơi, chạm vào cái này, chạm vào cái kia. Tất cả những

ngọn đèn đều bừng sáng, tất cả những ngọn đèn ở nơi này cùng tạo thành
một chùm sáng nóng bỏng, chói mắt.

Họ hôn nhau. Ông kéo ra một thùng đá mạ vàng nhỏ, được giấu kĩ sau

chiếc ghế dài cho đến tận lúc này, đợi chờ họ trong trường hợp họ… còn
sống. Ông lôi ra một chai sâm banh. Họ hôn nhau. Ông lấy ra hai cái ly. Họ
hôn nhau. Ông mở nắp chai. Họ hôn nhau. Cái nắp kêu bốp một tiếng.
Rượu chảy nhỏ giọt xuống tay áo khoác của ông. Họ phá lên cười. Họ hôn
nhau, rồi lại hôn nhau, lại cười, rồi lại hôn nhau.

Họ nâng cao hai ly rượu lên quá đầu.

“Chúc mừng cuộc sống!”
“Vì cuộc sống! Cuộc sống đáng yêu!”
Họ quẳng hai cái ly xuống sàn, rồi lại rót đầy thêm hai ly nữa. Cô khóc

một chút nhưng là vì vui, vì ngây ngất. “Chúng ta đang mở tiệc. Chỉ có em,
chỉ có anh. Như bao người còn sống vẫn làm.”

“Chúng ta bây giờ là người sống rồi.”
“Em biết, em biết.” Cô vươn hai tay về phía ông. “Khiêu vũ với em đi.

Đã bao nhiêu năm rồi… Bước thế nào cũng được, em không cần biết nó
khó đến mức nào, và em sẽ theo anh. Khiêu vũ với em, như người sống hay
làm.”

Ông bật cái đài nhỏ mang theo. Một cách yếu ớt, trên làn sóng ngắn, từ

một bờ biển xa xôi nào đó, vẳng đến tiếng nhạc ngập ngừng, ngày càng to
hơn và đều đặn hơn. Những giọng hát đang hát đồng ca, một giai điệu chúc
mừng. Vũ điệu waltz từ Traviata

*

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.