ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 231

La traviata: Một vở opera của nhà soạn nhạc Giuseppe Verdi.
Ông dìu cô xoay tròn, xoay tròn mãi quanh căn phòng trong đôi tay

phóng túng cuồng nhiệt, mái tóc cô xổ tung bay trong gió. Thế rồi không
ngừng lại, ông chộp lấy chiếc ly mới uống cạn một nửa của cô, trao nó cho
cô khi họ vẫn đang xoay tròn. Ở vòng xoay thứ hai, ông cũng chụp lấy ly
của mình.

Họ lại nâng ly một lần nữa, tiếng ly rượu chạm nhau lanh canh giữa điệu

waltz.

“Vì cuộc sống! Vì những năm tháng thật dài phía trước!”
“Vì những năm tháng thật dài đang đợi chờ chúng ta!”

Và cuộc sống bắt đầu, thế giới bắt đầu vào ngày hôm sau. Không còn

những cánh cửa khóa kín, không còn những mật mã, không còn những
khay thức ăn phải tiếp nhận lén lút. Họ ra khỏi phòng mình suốt cả ngày, từ
sáng sớm cho đến khi ánh chiều buông xuống trên mặt biển. Giờ đây, khi
đã hoàn toàn thanh thản, họ đi dạo khắp nơi, như bao người khác. Gật đầu,
mỉm cười tận hưởng ngày dài đang trôi. Khi có bất kỳ ai nói rằng mãi đến
bây giờ mới thấy mặt cô thì cô đùa với họ; rằng cô là một thủy thủ đáng
thương, cô bị ốm nặng.

Họ lên tận boong cao nhất ngắm cảnh bình minh lộng lẫy đang nhuộm

đỏ mặt biển, như thể đổ sạch cả chai tương ớt. Ông ngắm nhìn, rồi tả lại
cho cô. Họ cùng ăn sáng trong phòng ăn. Họ mang hai cái ghế lên boong và
cùng quanh quẩn cả buổi sáng ngắm mặt trời. Vì nhiều phụ nữ đeo kính
râm chống ánh nắng chói gắt, nên người ta không thể phát hiện ra cô.

Họ chỉ quay về phòng khi hoàng hôn buông xuống, để thay đồ đi ăn tối.

Họ sẽ ngồi tại bàn của thuyền trưởng, như được sắp xếp trước; bản thân
vinh dự này không hề nhỏ. Cô không mang theo một bộ trang phục dự tiệc
nào, nhưng trên tàu có cửa hàng thời trang, và buổi chiều hôm ấy ông đã
mua cho cô một bộ đầm lộng lẫy cho sự kiện này. Bộ đầm đã được sửa lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.