ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 30

Garrison có vẻ ngạc nhiên, như thể đang tự hỏi tại sao lại tìm hiểu một

chuyện như thế. “Chỉ là cái đinh thôi mà,” ông đáp.

“Ngài cho tôi xem nó được không?”

“Mất rồi. Tôi nhổ nó ra và quẳng đi rồi.”
“Ngài cho tôi xem trước đấy nó nằm ở đâu được chứ?”
“Được.” Ông dẫn anh đến cửa trước. “Ngay ngoài kia,” ông đưa tay chỉ.

“Cậu có thấy cái lỗ nhỏ trong kết cấu gỗ không? Nó nằm ở đó đấy, thò ra
khỏi khung. Tối hôm đó chúng tôi về nhà muộn, và khi tôi mở cửa cho cô
ấy vào, cái thứ chó chết ấy làm chân cô ấy bị sượt da khi bước qua. Chúng
tôi không hiểu nổi suốt thời gian ấy nó làm cái gì ở đó. Chẳng phục vụ cho
mục đích nào cả. Chẳng có khe hở nào trong kết cấu gỗ để giữ chắc nó.
Dường như nó được đóng vào đấy hoàn toàn ngẫu hứng.”

“Ngẫu hứng à?” Cameron khô khan đáp, nhướng mày thắc mắc. “Ngài

có biết nó đã nằm đấy bao lâu rồi không?”

“Chắc phải vài năm rồi. Thế nhưng chúng tôi chưa từng trông thấy nó.”
“Cho đến trước buổi tối hôm ấy, hai vợ chồng ngài đã bao giờ bị sượt da

như thế chưa?”

“Chưa bao giờ. Cả hai đều chưa từng bị.”
“Vậy thì nó không hề có mặt ở đây cho tới tối hôm đó. Nếu cái đinh này

làm chân bà nhà bị sượt da đêm hôm ấy, thì nó cũng phải làm điều tương tự
với ngài, nếu nó đã được đóng vào đấy từ lâu. Thôi xong rồi đấy.” Nhưng
nghe giọng anh chỉ thấy u buồn, không hề vui vẻ.

Cả hai cùng đứng thẳng dậy, không thể tiếp tục cúi lâu hơn nữa.

“Có ai nghe thấy tiếng gõ hay tiếng búa đóng đinh không?”
“Không ai ở nhà nên chẳng có ai nghe thấy gì cả. Chúng tôi không ở nhà

vào dịp cuối tuần. Hôm ấy là tối Chủ nhật và chúng tôi đi vắng từ thứ Sáu.
Căn nhà này khóa cửa trong hai ngày hôm đó. Người hầu chỉ trở lại sau khi
chúng tôi đã về nhà, vào sáng hôm sau, tức sáng thứ Hai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.