ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 55

cuối cùng nó cũng nhảy ra khỏi giấy tờ, trở thành một sinh vật sống và xuất
hiện dưới hình dạng của một người đàn ông trên ngưỡng cửa nhà anh.

“Cho anh ta vào,” anh nói với Harris.

Nhưng rồi anh cân nhắc lại mệnh lệnh. “Không, chờ chút đã.” Anh thử

làm bộ làm tịch bên bàn làm việc, xem xét vài giấy tờ nào đó. Không đúng,
đây đâu phải văn phòng. Anh thử cái ghế lớn bọc da, ngồi lún sâu vào ghế,
vắt tréo hai chân. Anh lại ngồi dậy, lựa một cuốn sách từ trên giá, rút một
điếu xì gà từ trong hộp, rồi quay lại ghế ngồi.

“Rồi, mời anh ta vào đi.”
Người này trông chẳng ấn tượng chút nào. Anh ta là một chàng trai cao

lớn, gầy nhẳng, hai má hõm sâu. Anh ta có vẻ bối rối, như lính mới. Chiếc
áo sơ mi của anh ta mấy ngày rồi chưa thay, có một sợi vải bị sờn đang thò
ra phía cổ tay áo.

Anh ta nói, “Xin lỗi vì đã quấy rầy ngài, ngài Strickland. Tôi đến từ đồn

cảnh sát. Ngài không phiền trả lời tôi mấy câu chứ?”

Strickland đáp, “Xin mời ngồi. Tôi không phiền đâu.”
Người đàn ông ngồi xuống, ngả quá về phía trước; toàn bộ phần cổ tay

thò ra ngoài tay áo. Anh ta kinh ngạc nhìn quanh phòng. Rồi anh ta kinh
ngạc nhìn Strickland. Như thể anh ta không thể tin nổi rằng một cuộc sống
sung túc cỡ này có tồn tại.

“Hút thuốc không?” Strickland nói, muốn làm anh ta cảm thấy dễ chịu.

“Đây, lửa đây.”

Nhưng anh lại cầm nhầm bình mực.
“Không, ngay cạnh ngài kìa.”

Ngay cả khi cầm bật lửa trên tay, anh vẫn không biết phải làm gì.
“Ngài chỉ cần ấn xuống thôi. Nhẹ thôi.”
Nhưng vào lúc đó anh đã bỏ cuộc, thay vào đó anh dùng diêm.

Sau đó anh lại chẳng biết phải làm gì với que diêm; nên đành kẹp chúng

giữa các ngón tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.