ĐIỂM KHỞI ĐẦU HẠNH PHÚC (NGOẠI TRUYỆN TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY) - Trang 30

"Thật ra... hôm nay quả là em có hơi ghen một chút." Lâm Vi nói khẽ,

cánh tay Diệp Kính Văn đột ngột thu chặt lại, tựa cằm lên bờ vai Lâm Vi.

"Anh biết mà."

Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, lúc này Lâm Vi mới yên tâm,

biết anh đang giả vờ đau, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào cả.

"Em biết hiện tại giữa hai người chẳng có gì cả, nhưng... khoảng thời

gian em rời xa anh, dù sao Tiêu Phàm cũng là người luôn ở bên cạnh anh..."

Diệp Kính Văn nắm lấy bàn tay của Lâm Vi, mười ngón tay đan chặt,

hai chiếc nhẫn trên tay chạm vào nhau, phát ra âm thanh nho nhỏ.

"Lâm Vi, anh hiểu được nỗi lo lắng của em. Chúng ta đã xa cách trong

một khoảng thời gian dài, dù niềm hy vọng tìm lại được em đã giúp anh
chống đỡ đến cùng, nhưng thật ra trong lòng anh râ't sợ hãi, anh sợ em sẽ
yêu người khác, sợ em sẽ quên mất anh." Lâm Vi cũng siết chặt bàn tay
anh, lúc này Diệp Kính Văn mới thở dài một hơi, khẽ nói: "ít nhất, bao
nhiêu năm nay, Châu Phương đã luôn ở bên cạnh em...".

Lâm Vi hơi sững sờ; rồi cười khổ nói: "Châu Phương và em lớn lên từ

bé bên nhau... Em đối với cậu ấy chỉ là tình cảm anh em thôi, có phải là anh
không biết đâu cơ chứ".

"Anh đốì với Tiêu Phàm cũng chỉ có tình cảm bạn bè thôi, em không

tin sao?" Giọng điệu nghe có vẻ vô cùng ấm ức.

Một lát sau, Lâm Vi mới cười khẽ: "Anh bảo em phải tin anh thế nào

đây? Mới đấy mà dạ dày đã hết đau rồi à?".

"Anh bảo dạ dày đau lúc nào cơ chứ?"

"Thế anh cứ ấn tay vào khu vực dạ dày làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.