ĐIỂM KHỞI ĐẦU HẠNH PHÚC (NGOẠI TRUYỆN TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY) - Trang 52

Vệ Đằng đột nhiên sững người, không biết tại sao, cậu luôn cảm thây

ẩn chứa trong nụ cười bình thản của Tiêu Phàm là chút gì đó cay đắng. Có
lẽ lâu lắm mới quay lại nơi này, không tránh khỏi làm anh nhớ đến người
ông đã khuất của mình. Đó có lẽ là người thân duy nhất đã ở bên Tiêu
Phàm trong những năm tháng ấu thơ của anh.

* * *

Tối hôm đó, người nhà họ Tiêu tụ tập đông đủ không thiếu ai.

Mặc dù Vệ Đằng đã từng gặp bố mẹ Tiêu Phàm, nhưng khi bố anh

nhìn cậu mỉm cười, cậu vẫn cảm thấy bối rốĩ. Đây là lần đầu tiên cậu được
gặp mặt bố mẹ Tiêu Tình, họ cũng chính là chú thím của Tiêu Phàm.
Không hiểu tại sao chú ấy lại ngồi trên xe lăn, thím ấy thì cũng giống như
mẹ Tiêu Phàm, là một người phụ nữ mạnh mẽ giỏi giang tháo vát. Vệ Đằng
không dám hỏi nhiều, vô cùng cung kính lễ phép với hai vị trưởng bối lần
đầu tiên gặp mặt này, chỉ sợ có sai sót gì lại bị người ta chê cười. Điều khác
lạ là trông họ chẳng có vẻ gì ngạc nhiên cả, như thể đã được tiêm phòng
trước rồi, họ không hỏi những câu làm Vệ Đằng cảm thấy ngại ngùng, thái
độ rất ôn hòa.

Cả gia đình tụ tập cùng ăn bữa cơm đoàn viên, các bậc trưởng bối có

nhiều chuyện bàn bạc, Tiêu Phàm kiếm cớ kéo Vệ Đằng ra ngoài.

Gió đêm hơi lành lạnh, Tiêu Phàm nắm tay Vệ Đằng, đặt vào trong túi

áo khoác của mình.

Bước trên con đường trải dài vô tận, ánh đèn ven đường vàng vọt phản

chiếu hai bóng người kề sát nhau, trong đêm tối lạnh giá, khung cảnh ấy
gợi lên một chút gì đó ấm áp.

Cứ im lặng đi bên nhau hồi lâu, Vệ Đằng đột nhiên hỏi: "Hồi trước

anh đi xe đạp đi học à?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.