ĐIỂM KHỞI ĐẦU HẠNH PHÚC (NGOẠI TRUYỆN TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY) - Trang 58

Hai anh em họ mỗi ngày tan học về nhà, ông nội đã làm cơm đợi sẵn.

Sau này khi đã lớn, mỗi người thay phiên giúp ông nấu cơm. Bố mẹ chỉ
tranh thủ thời gian về thăm, bình thường trong nhà chỉ có ba ông cháu,
nhưng lại rất vui vẻ ấm áp.

Cuộc sống yên bình cứ thế trôi qua, cho đến năm Tiêu Phàm học lớp

Mười hai, Tiêu Tình học lớp Chín.

Đêm đó trời mưa rất to, sau khi ba người ăn tối xong, Tiêu Phàm liền

về phòng đọc sách. 

Bởi vì hôm sau là ngày thi đại học, gần khuya ông nội còn đem đồ ăn

đêm tới cho Tiêu Phàm, nói với anh rất nhiều lời động viên, nào là trong
phòng thi không nên căng thẳng, phải tin vào bản thân mình...

Lúc mười một giờ, Tiêu Phàm đã lên giường đi ngủ, bên ngoài sấm

chớp ầm ĩ quá, anh còn nhét miếng bịt tai. Sáng sớm hôm sau, Tiêu Tình
vừa khóc lóc vừa lay anh dậy, con bé khóc không thành tiếng, cứ lặp đi lặp
lại một câu, ông nội bị làm sao thế anh, ông nội bị làm sao thế anh?

Tiêu Phàm vội vàng lao lên lầu, chỉ thấy ông nội đang nằm trên nền

nhà, đã ngừng thở từ lâu.

Về sau mới biết, bệnh tim của ông đã kéo dài một thời gian rồi.

Lúc đó Tiêu Phàm học cấp ba, Tiêu Tình học cấp hai, là khoảng thời

gian vô cùng quan trọng. Có lẽ ông nội không muốn bệnh của mình ảnh
hưởng đến các cháu nên đã không nói cho họ biết, chỉ âm thầm uống thuốc
khống chế bệnh tình.

Ông ra đi đột ngột, nhưng di chúc lại được ông viết từ lâu, trong đó

ghi rõ, căn 

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.