ĐIỂM KHỞI ĐẦU HẠNH PHÚC (NGOẠI TRUYỆN TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY) - Trang 7

Mưa rơi tí tách suốt mấy ngày trời, sự lạnh lẽo của mùa đông làm

người qua đường bất giác siết chặt áo khoác, co đầu rụt cổ. Các bài thi cuốì
tháng đã kết thúc, bên ngoài mưa vẫn còn rơi, Học sinh thi xong ùa ra
đường, nhất thời gây ra ùn tắc giao thông.

Lâm Vi và Ôn Đình đứng trú trong siêu thị, đang chờ Châu Phương

mang ô đến thì ngoài cửa đột nhiên có một nam sinh bước tới.

Người đó, lúc bước đi sống lưng thẳng tắp, ánh mắt cũng luôn nhìn

thẳng về phía trước. Từ cửa sổ nhìn ra, Lâm Vi đột nhiên cảm thấy cậu ta
ăn mặc phong phanh quá. Mùa đông lạnh như thế, mà cậu ta chỉ mặc mỗi
chiếc áo len, bên ngoài khoác chiếc áo gió màu trắng, cộng thêm một chiếc
khăn đơn giản, màu trắng đơn thuần không có bất kỳ hoa văn nào cả. Lúc
gió thổi qua, vạt áo bay phấp phới, cậu ta cũng chẳng buồn để ý, vẫn cứ
nhăn mày bước tiếp.

"Đúng là thời trang đánh tan thời tiết mà." Lâm Vi cười cười, Ôn Đình

đứng cạnh chợt kinh ngạc lên tiếng: "Cậu ta là Tiêu Phàm đó, cậu quên rồi
à?".

Lâm Vi giật mình vội nhìn ra cửa sổ lần nữa, bóng dáng cậu ta đã đi

xa lắm rồi, dường như tại nơi mà cậu ta ngang qua, đến nước mưa ' ngày
đông cũng có thể đóng băng.

***

Cuối cùng bảng vàng thành tích đợt thi cuối tháng đầu tiên của trường

trung học Nhân Xuyên cũng được dán lên. Mưa ngừng rơi, mặt trời rực rỡ
trên cao vời vợi, ánh nắng rải khắp người, vô cùng ấm áp. Bảng vàng thành
tích dán trên bảng thông báo chung đặt giữa sân trường, trên nền giấy màu
đỏ, người ta dùng mực đen viết chi chít lên đó từng dãy tên học sinh.

Top of Form

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.