ĐIỂM KHỞI ĐẦU HẠNH PHÚC (NGOẠI TRUYỆN TÌNH YÊU ĐAU DẠ DÀY) - Trang 93

Vệ Đằng xị mặt bước đến trước mặt anh, "Cái gì?".

Trả lời cậu là cái ôm dịu dàng của anh, cùng với giọng nói trầm thấp

bên tai: "Lạnh lắm phải không?".

Có lẽ do vừa tắm xong nên cơ thể anh đặc biệt ấm áp. Vệ Đằng được

anh ôm nhẹ trong lòng, chỉ thấy bờ ngực trắng lóa trước mắt làm cậu
choáng váng đầu óc. Trên người anh có mùi sữa tắm nhàn nhạt, cơ thể vừa
tắm xong toát ra hơi nóng âm ẩm, làm cơ thể lạnh cóng của Vệ Đằng ngay
tức khắc trở nên ấm áp.

Vệ Đằng vùi đầu vào ngực anh, hai tay cũng tự nhiên vòng qua ôm

chặt lấy anh, hưởng thụ hơi âm hiếm có trong những ngày đông lạnh giá.

"Nhìn này, tai em đỏ ửng vì lạnh rồi." Tiêu Phàm khẽ nói, tiếp đó bờ

môi nóng hổi của anh không do dự chạm lên vành tai đỏ ửng của cậu.

Vệ Đằng rùng mình run rẩy, sau đó thẹn quá hóa giận đẩy mạnh anh

ra, trợn mắt nói: "Anh làm cái gì thế! Không phải đang chiến tranh lạnh à,
sao anh cứ làm như không có gì thê?".

Tiêu Phàm nhún vai tỉnh queo: "Không phải đã làm lành rồi à?".

"Làm lành từ bao giờ chứ?"

Tiêu Phàm nhìn cậu, ánh mắt toát lên vẻ vô tội, "Tôi qua chính em

luôn miệng nói yêu anh".

"Cái gì?! Sao tôi có thể nói ra những lời mất mặt đó chứ?" Mặc dù khá

lớn giọng, nhưng câu nói của Vệ Đằng lại không được tự tin cho lắm.

Tiêu Phàm cười khẽ: "Có cần nghe ghi âm không?".

Nghĩ lại tên tiểu nhân bỉ ổi này đã từng lừa mình bằng chiêu này một

lần, Vệ Đằng không phục nói: "Được thôi, có bản lĩnh thì bật bản ghi âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.