DIỄM QUỶ - Trang 168

Không Hoa đứng bên cạnh hắn, nhất nhất vui sướng, chỉ mình hai người

bọn họ một đen một trắng nổi bật tới đột ngột “Hiện tại cũng chưa muộn.”

Tang Mạch nghe vậy, ném lụa hồng trong tay đi, quay đầu lại đối mặt y,

cười trào phúng “Ai phối với ngươi cũng là lãng phí.” Dáng vẻ nghiến răng
nghiến lợi.

Không Hoa liền cười kéo hắn vào lòng “Có lãng phí, ta cũng chỉ muốn

lãng phí một người.” Hóa ra khuôn mặt này cũng có thể cười đanh đá như
thế, đặt vào kịch bản ở Câu lan viện, đóng vai một người cũng bị hoa
nương hắt rượu.

Tang Mạch còn muốn nói gì đó nhưng ngoài cửa tiên pháo tề minh,

chiêng trống động trời, kiệu hoa của tân nương tới rồi, một biển người tiến
vào, thoáng cái đã lấp đầy phòng khách rộng lớn. Tang Mạch ló đầu nhìn
trong đoàn người, Nam Phong đang dẫn tân nương vào cửa. Mang hồng
đầu, hồng sam tử, ngực đeo hoa lụa hồng sắc, trong tay nắm đồng tâm kết.
Một đầu khác, cũng là một thân hồng chói mắt, móng tay dài dài, nhọn
nhọn, sơn hồng sắc, khăn voan hồng sắc thêu du long hí phượng, áo nhật
nguyệt càn khôn, váy sơn hà địa lý, dưới chân một đôi giày thêu nho nhỏ
đồng dạng, theo làn váy chuyển động, lộ ra mẫu đơn phú quý được thêu tỉ
mỉ bên trên.

Đoàn người nghị luận ầm ầm, lại nghe không rõ là đang nói gì. Tân lang

mặt mang vẻ sợ hãi đang liên tục len lén nhìn khắp tứ phía, như là tìm ai.
Tang Mạch trốn ở cạnh cửa trong góc phòng, cười với y từ xa.

“Hắn đang tìm ngươi.” Không Hoa nói, lại thò tay sang, cưỡng ép muốn

nắm lấy tay Tang Mạch.

Diễm quỷ tránh không thoát, liền mím môi thỏa mãn y, một tay kia dắt

Tiểu Miêu, sợ để lạc nó “Ta cũng không phải phụ mẫu của hắn, tìm làm
gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.