DIỄM QUỶ - Trang 201

và chết tại nhà). Diêm Quân ở bên cạnh lật sổ sinh tử ‘soàn soạt’ tìm kiếm
cuộc đời hắn, lúc nào thì sinh ra, thái độ làm người ra sao, vì sao mà chết.
Hắn không khóc không nháo, nghiêng gương mặt hàm tiếu mà nghe, thỉnh
thoảng trả lời vài câu, âm điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong sự
trầm ổn hiện ra vài phần nho nhã.

Không Hoa nghiêng người ra nhìn mặt hắn, hắn hình như cảm giác thấy,

mạnh dạn ngẩng đầu lên nhìn, trong mắt hiện ra chút nghi hoặc. Không
Hoa không nói gì, lại nhìn hắn vài lần, tiếp nhận sổ sinh tử từ trong tay
Diêm Quân, trực tiếp lật giở về phần trước, lật tới cái niên đại mà hầu như
không còn ai nhớ rõ kia, phần mở đầu là tên của hắn khi đó. Nhắm mắt lại
hít sâu một hơi, quả nhiên là hắn, kiếp đó hắn chết thật thê thảm, sau này
bình thản yên vui chính là sự bồi thường.

“Ngươi có còn nhớ Tang Mạch không?” Hắc y nam nhân nhẹ giọng hỏi.

Hắn đang nghiêng đầu nghe Diêm Quân nói, thấy vậy quay sang, trong

mắt vẫn đầy vẻ nghi hoặc “Đó là ai?”

Hắn không nhớ. Thời gian dài như vậy, trên sổ sinh tử không biết đã

thêm bao nhiêu nét bút, hắn đâu còn có thể nhớ kỹ ái hận gút mắc từ trước?

Không Hoa lại hỏi “Vậy ngươi có còn nhớ Sở Tắc Minh?”

Hắn làm vẻ mặt không hiểu.

Móng tay hướng tới trước ngực cào một chút, dịch thể đặc dính theo

ngón tay chảy xuống, Minh chủ diện vô biểu tình dường như không cảm
thụ được đau đớn, cúi đầu nhìn hắn “Hắn tan thành tro bụi rồi, không có
kiếp sau, không có kiếp trước.”

Trong im lặng, trên gương mặt trước sau vẫn hiển hiện khí tức bình thản

của người tu đạo bỗng chậm rãi chảy nước mắt, nam tử dưới bậc kinh ngạc
nhìn đầu ngón tay ẩm ướt, kinh hãi không ngớt “Ta… Ta làm sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.