DIỄM QUỶ - Trang 23

Non nửa nước bùa dao động trong bát, trong suốt như vậy.

“Khách khí!” Tang Mạch đưa tay ra nhận, uống một hơi cạn sạch.

Minh chủ cười đến càng vui vẻ “Mọi việc đã làm xong, đừng quên chùi

mép.”

Tang Mạch quay đầu né bàn tay hắn đang với tới “Ngài cũng phải nhớ

kỹ.” Lớp phấn dày trên mặt không gợn chút sợ hãi.

Khó chịu. Đau đớn không thể nói thành lời, trong xương cốt như có gì

đó đang cố gắng chui ra, lại có gì đó như gặm cắn tứ chi bách hài. Đau đầu
muốn nứt, con mắt bị mồ hôi lạnh chảy xuống che mờ, cái gì cũng không
thấy rõ. Dùng hết khí lực toàn thân chống lại khổ sở trong người, không
đến mức mất mặt kêu lớn, chỉ hận không thể cắn một cái. “Xoẹt” một tiếng,
chăn bị xé rách, Tang Mạch theo đó trở mình lăn xuống giường, lưng thấm
mồ hôi chạm vào mặt đất lạnh lẽo.

“Hô…” Sức cùng lực kiệt nhắm mắt lại, đau đớn có hơi giảm bớt,

thoáng qua rồi lại tăng lên.

Bên tai truyền đến tiếng bước chân, không cần mở mắt cũng có thể

tưởng tượng ra mặt hắn, nhất định là dáng vẻ cũ, trên gương mặt tuấn mỹ
vô trù nửa phần u ám nửa phần thương hại.

“Một cô hồn dã quỷ lại được ngô chủ tự mình ra tay giáo huấn, thực sự

là ân điển thật lớn.” Tang Mạch xụi lơ trên mặt đất, tùy ý người kia đứng
bên cạnh mình. Thoáng nghĩ đã biết là ai giở trò đùa cợt ở trong nước bùa
của lão đạo, vị Minh chủ này hạ thủ thật không nhẹ.

Không Hoa ngồi xổm xuống, hảo tâm thay hắn gạt những sợi tóc dính

mồ hôi trên mặt ra. Cho dù đau đến mức mồ hôi lạnh nhễ nhại, phấn trắng
trên mặt Diễm quỷ vẫn che đậy tới chặt chẽ, không hiểu vì sao, có chút thất
vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.