DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 467

Nhíu mày, như đang cố gắng suy tư cái gì. Sau một lúc lâu, cuối cùng

nghi ngờ nghiêng mặt sang bên, nhìn Tiểu Cẩn nói: “Hắn? Hắn là ai?”

Trong lòng cảm giác mình nên biết người kia, bằng không cũng sẽ

không ngay đầu tiên nhìn thấy lại có cảm giác quen thuộc. Nhưng trong óc
trống rỗng, một chút cũng không nhớ hắn rốt cuộc là ai, đã gặp qua ở nơi
nào? Tên gọi là gì?

Tiểu Cẩn vẫn như cũ mỉm cười, chẳng qua trong ánh mắt lộ ra chút bi

thương nhàn nhạt.

Nàng đưa tay lên trước, kéo hai tay Tiểu Vũ qua. Động tác này làm cho

Tiểu Vũ chợt phát hiện, trong tay nàng đang nắm thật chặt một tảng đá.

Tiểu Cẩn không nói tiếng nào, đưa tay chỉ một vết khắc nhàn nhạt trên

tảng đá kia. Đó là dấu móng tay mài ra.

Tiểu Vũ khó hiểu nhìn, mở miệng nhẹ nhàng nói thầm.
“Lưu Quang? . . . . . .”
. . . . . .
Trước kia Lưu Quang thường hù dọa Tiểu Vũ, nói nàng nếu còn hồ

nháo, tái phạm nữa …, liền đem nàng ném vào Vong Xuyên Hà làm mồi
cho cá.

Tiểu Vũ vốn đối với nước có chút sợ hãi, bởi vì khi còn sống nằm mộng

thấy bị chết đuối. Còn nữa, nàng cũng không biết trong sông Vong Xuyên
chảy xiết rốt cuộc có cái gì? Thật có các loại cá mập, cá sấu? Còn sẽ có rất
nhiều linh hồn hung ác không độ hóa được sẽ chợt từ trong nước kéo người
xuống…?

Cho nên khi ở địa phủ nàng thường hay bị trêu chọc, nhất là Tiểu Hắc

cùng Tiểu Bạch. Sẽ thường lấy chuyện này cùng nàng nói giỡn. Nói nàng
nếu giễu cợt bọn họ là “tiểu bạch kiểm” hay “Hắc Thán đầu”, liền cùng
nhau ném nàng xuống sông cho bơi lội.

Vậy mà xem ra hôm nay, Tiểu Vũ rốt cuộc đã biết bên trong Vong

Xuyên Hà này là cái dạng gì rồi.

Không có cá mập, cũng không có cá sấu. Nước sông trong suốt một

mảnh, không nhìn thấy bóng dáng một con cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.