đời sẽ thuận lợi. Có người nhất định cả đời rất đau khổ. Nhưng không phải
tất cả mọi người đều tin vào số mạng. Trong bọn họ nếu có người không
tin, bị bất lợi mà vẫn quật khởi hướng về phía trước, nói không chừng có
thể thay đổi bước ngoặc của vận mạng. Hứa Tiên thật ra vẫn coi như là một
ví dụ. Hắn không quan tâm Bạch Tố Trinh là người hay là yêu, hắn nhớ đến
tình yêu của nàng là được. Cho nên coi như bọn họ tách ra, lòng của bọn họ
vẫn gắn liền. Như vậy cũng đủ rồi.”
Tiểu Vũ nghe xong, cái hiểu cái không, mơ hồ gật đầu một cái. Hít mũi
một cái, nghĩ tới nhiệm vụ bọn họ lần này là do một lão già nào đấy, trong
lòng tức khắc liền phát hỏa.
“Lão Đại! Cậu của người là Thiên Đế nha, thật là rất xấu! Mình ngày
ngày ở trên thiên đình uống rượu nhìn nhân tình thế thái, để cho hai người
chúng ta ở nơi này! Hừ! Lần này nếu ông ta không tự nhiên nhớ đến, bảo
chúng ta đến chỉnh sửa Pháp Hải này. Ta căn bản sẽ không thương tâm như
vậy! Ta rất hoài nghi ông ta cố ý chỉnh chúng ta! Chính là không để chúng
ta ở Địa phủ thong thả sống qua ngày, ngọt ngào ân ái, liền cố ý tìm một
chút chuyện cho chúng ta làm! Tuyệt đối là như vậy!”
Tiểu Vũ càng nói càng tức giận, thậm chí đem chuyện Bạch Tố Trinh bị
trấn áp, Hứa Tiên làm hòa thượng toàn bộ đẩy cho ông cậu Thượng đế của
một người nào đó.
Trong lòng Lưu Quang vui vẻ, phối hợp dùng sức gật đầu một cái.
“Đúng! Toàn bộ đều là lỗi của ông ấy! Chính là ông ấy không muốn để
chúng ta thoải mái ân ái, mới cố ý làm ra chuyện xấu này để giày vò chúng
ta.”
Ừ!
Tiểu Vũ cũng dùng sức gật đầu một cái, đảo qua tâm tình lo lắng vừa
rồi, chợt xắn tay áo lên, Tiểu Vũ bạo phát.
“Vừa nhắc tới người cậu kia, đầu ta liền đau! Lúc bắt đầu đã xác định
không vừa mắt ta, bảo ta đi chia rẽ Dương Quá và Tiểu Long Nữ, sau lại
còn bảo con mắt thứ ba kia đẩy ta xuống Vong Xuyên Hà! Ông ấy chính là
một lòng muốn ngăn cản ta và chàng ở chung một chỗ! Sau khi chúng ta
trải qua khổ tận cam lai, ông ta còn chưa muốn bỏ qua cho chúng ta, gần