ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 177

thở từng hơi ngắn. Nhưng máu từ miệng đã trào ra, ông lấy tay sờ, mở mắt
nhìn, thấy rõ một màu hồng :

- Mình bị trúng đạn vào phổi rồi !


Ông nhớ lại, trong chiến dịch càn quét ở vùng châu thổ sông Hồng năm
ngoái có một hạ sĩ cũng bị đạn trúng ngực tương tự như ông. Trung đội
trưởng của anh ta đã nói :

- Việc cần kíp là phải bịt ngay lỗ thủng. Nếu không máu sẽ tràn lên họng
rồi bị tắc phế quản và chết ngạt.

Sanselme cởi áo, tìm vết thương và nhét vào đó cuộn băng cứu thương cá
nhân. Ông đã hoàn toàn mất khái niệm thời gian và cũng không cần hiểu
chung quanh đang xảy ra chuyện gì. Trong tình trạng nửa mê, nửa tỉnh, ông
thấy như có ngựa phi trong đầu rồi bên tai vang lên những tiếng gọi nhau
bằng tiếng Việt và tiếng Ả Rập. Những cuộc giao chiến đã sát bên cạnh.
Không còn đủ sức lết thêm một bước, Sanselme nằm im, không động đậy.
Vết thương cuối cùng đang làm ông bất tỉnh.

Rồi, như trong giấc mơ, ông nghe thấy tiếng bánh xích nghiến đât, tiếng
động cơ nổ ròn. Chung quanh ông vang lên nhiều tiếng reo :

- Có cứu viện ! Hãy giữ vững ! Xe tăng đã tới !

Hai người lính Angiêri bước lại phía Sanselme. Họ đều bị thương ở cánh
tay, đang rút về phía Nam là khu vực cuộc chiến vẫn đang quyết liệt.

- Không nằm ở đây được đâu, trung úy ơi ! Quân địch đã xộc vào vị trí chỉ
huy rồi.
- Không ! Các anh đi đi. Bảo mang cáng lại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.