ĐIỆN BIÊN PHỦ - 170 NGÀY ĐÊM BỊ VÂY HÃM - Trang 70

vợ ông đã tới bến cảng Marseille, đáp taù thủy đi Việt Nam.

Rồi, một buổi sớm, Pégot nhận được một bức điện « Đề nghị báo cho thiếu
tá Pégot biết, vợ ông bị mất tích ở biển ».

Pégot im lặng nhiều ngày, không báo cho ai biết cả. Chờ đến khi tàu cập bến
Sài Gòn, ông mới xin phép lên tàu, thăm khoang tàu nơi vợ ông đã ở. Không
còn gì hết. Các hành lý của bà vợ đã được đóng gòi. Thuyền trưởng tàu giải
thích :

- Chúng tôi cũng không hề biết gì cả. Khi gần cập bến cảng Aden chúng tôi
mới phát hiện vợ ông không có mặt trên tàu. Bà thường có thói quen đi dạo
trên boong sau bữa ăn. Có lẽ bà đã bị chóng mặt và ngã xuống biển.

Pégot không bao giờ kể lại với ai về chuyện vợ mất tích nữa. Ông gửi trả các
hành trang của vợ về Pháp rồi đến gặp trung tá Gaucher :

- Tôi đề nghị được trở lại tiểu đoàn.

Gaucher đồng ý và đưa Pégot lên Điện Biên Phủ.

- Vì Thượng đế, Thánh Barthelemy, lao vào cuộc bắn giết !

Thiếu tá Pégot, đại úy Pandi, trung úy Veyes ngơ ngác nhìn trung tá Gaucher
vừa hét to câu nói trên. Gaucher cười rũ ra và hỏi :

- Các cậu không hiểu à ? Đó là mật hiệu do nhà cầm quyền Pháp ở Đông
Dương cho phát trên đài, ra lệnh tổng báo động khi Nhật làm đảo chính.
Nhưng nhiều người lúc đó chẳng hiểu quái gì cả. Suốt đêm các điện đài cứ
phát đi khẩu hiệu đó. Nhưng đến sáng, không phải là chuyện lao vào cuộc
bắn giết nữa. Chỉ còn chuyện cầu Thánh Barthelemy phù hộ ..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.