ĐIỆN BIÊN PHỦ CUỘC ĐỐI ĐẦU LỊCH SỬ MÀ NƯỚC MỸ MUỐN QUÊN ĐI - Trang 204

mới và binh lính trong các hầm hào vẫn bị thiếu đạn, lựu đạn. Đúng là mọi
việc không thể tồi tệ hơn. Hiện tại, đang cố tìm kiếm chỗ trú ẩn vì một cơn
bão đột ngột, những người lính mới biết rằng họ đã bị sai lầm. Sau 2 giờ
bắn pháo và hoa tiễn, Việt Minh bắt đầu tấn công. Bộ đội tiến lên phía trước
theo các nhóm lớn cùng với những tiếng hô “tiến lên!”, “mau lên!” của các
cán bộ và sĩ quan. Đầu tiên họ tấn công vị trí then chốt của Eliane 2. Ở đó,
Đại uý Jean Pouget triệu tập đủ pháo binh để ngăn chặn cuộc tấn công có
khoảng 200 quân của đối phương không tính tới những người phân tán
quanh cứ điểm. Sau đó đến lượt Claudine 5. Một cuộc phản công của lính
bắn tỉa Lê dương đã đẩy lui được đoàn quân đối phương đang tràn tới. Lính
canh giữ Eliane 2 báo cáo công việc đào đất dưới vị trí của họ tạm ngừng
lại. Cuộc tấn công giờ đã trở thành cuộc tổng tấn công. Một nhóm nhỏ
người Việt sống sót từ Bawouan 5 đang ngăn chặn một trung đoàn bộ đội
tiến vào Eliane 4 và những người còn lại của tiểu đoàn Bigeard đang phải
chịu áp lực lớn ở Eliane 10. Langlais và Bigeard đang cố hết sức để giải
quyết những vấn đề xáo trộn nguồn nhân lực còn lại và chống đỡ lại sức
mạnh dữ dội của đối phương. Các trung đội và đại đội bị tàn sát đang cố
gắng để tới được các cứ điểm. Chỉ còn một nhóm pháo binh là đang chiến
đấu ở Isabelle. Lúc 23 giờ, 2 tấn thuốc nổ chôn dưới Eliane 2 phát nổ, làm
rung chuyển mặt đất. Đi cùng với nó là các loại vũ khí trang thiết bị, các bộ
phận cơ thể con người, đất đá và hàng đống rác thải. Toàn bộ đại đội từ
Tiểu đoàn dù Thuộc địa số 1 dường như biến mất cùng tiếng nổ. 5 người
sống sót tiếp tục kháng cự, phóng thẳng hoả lực về phía đối phương đang
tiến lên. Chờ đợi một số quân tăng cường như đã được hứa, Đại uý Pouget
cùng với đám lính còn lại của mình thực hiện đợt phản công để đẩy đối
phương tới bờ vực của các hố bom. Rạng sáng, còn có 30 người ở Eliane 2,
Pouget cố gắng bắt liên lạc để xem điều gì đã xảy ra với đám quân xin tăng
cường và xin phép được lập tức rút về Eliane 3 (cứ điểm A3). Cuối cùng
anh ta đã gặp Michel Vadot ở sở chỉ huy của De Castries và được biết số
quân tăng cường mà anh ta yêu cầu đã bị điều động tới vị trí khác. Vadot
không đồng ý với yêu cầu rút quân của Pouget. Anh ta nói với Pouget: “Rốt
cuộc, là một lính dù anh phải chiến đấu tới hơi thở cuối cùng… hoặc ít ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.